Page 59 - Bản tin Cư An Tư Nguy - Số 2
P. 59
59
phòng làm việc vắng như chùa bà Ðanh. Ðọc xong bài báo, ông nhìn tôi và hỏi:
Tôi đọc bài báo thấy nóng cả mặt nên chạy ngay ra - “Làm gì mà hăng quá vậy? Bộ cậu muốn giết ký
toà báo Sống tìm gặp Duyên Anh để hỏi cho ra lẽ. giả chân chính sao?”
Một vài người quen cho tôi biết DA đi khỏi và hỏi
Tôi trình những ý nghĩ của mình đối với bài báo
tôi tìm anh ta có việc gì. Tôi than phiền về bài báo
trước và mọi diễn tiến về việc đi tìm ký giả Duyên
rồi lặng lẽ ra về.
Anh.
Hai hôm sau, vừa bước vào sở đã nghe anh em kể
Nghe xong, tướng Loan gấp tập hồ sơ điểm báo
lại vừa rồi ông chánh sở Tâm Lý Chiến Trần Văn Ðệ
và phán một câu:
đến hỏi từng bàn xem ai là người đã đến toà soạn
- “Cậu hãy tìm ngay gã ký giả này, bợp tai cho hắn
báo Sống tìm Duyên Anh. Tôi vội gõ cửa xin vào và
ba cái. Nhớ nói với hắn đây là lệnh của tướng
nói cho ông biết tôi chính là người ông muốn tìm.
Loan. Thôi, hãy về yên tâm làm việc.”
Ông không nói gì, lặng lẽ thảy ra trước mặt tôi tập
Tôi đứng lên chào ông rồi ra khỏi văn phòng với
phiếu trình điểm báo và lạnh lùng bảo:
một tâm thái nhẹ nhàng cùng niềm cảm kích kính
- “Chú đọc đi.”
mến sâu xa trước tấm lòng của một vị tướng dám
Cũng vẫn bài báo trong mục “Sống Sượng” của đem tên tuổi của mình để bênh vực nỗi oan cho
Thương Sinh với tựa đề “Xin cho tôi một tuýp một nhân viên nhỏ bé như tôi.
Optalidon”. Optalidon là loại thuốc trị nhức đầu,
Sau đó, tôi không dám làm theo lời ông, nhưng
nếu uống nhiều sẽ bị chết. Trong bài báo, Duyên
vẫn đi tìm Duyên Anh để nói cho hắn biết. Hắn
Anh cũng chính là Thương Sinh tự cho mình là một
trốn như con cáo, tôi đành gặp ông Chu Tử và cha
ký giả chân chính có thiện chí nên mới viết bài
Lãm, chủ nhiệm báo Sống và báo Xây Dựng để
chấn chỉnh lề lối làm việc của một số nhân viên sở
bắn tin cho họ biết nỗi bực bội của tướng Loan
Tâm Lý Chiến để rồi phải hứng chịu những lời chửi
đối với những gì Duyên Anh đã viết một cách độc
bới hăm doạ thủ tiêu của một “bạn dân” đến từ sở
ác về chúng tôi.
này v.v....
Vài bữa sau, mục “Sống Sượng” đã biến mất trên
Thật là một sự vu cáo quá sức tưởng tượng. Ngay
nhật báo Sống.
chuyện Duyên Anh đề quyết nhóm chúng tôi là
Vào những ngày tháng giữa năm 1967, thời kỳ
nhân viên sở Tâm Lý Chiến cũng đã không đúng sự
tiền bầu cử Tổng Thống, tôi được tướng Loan gọi
thật vì sở này chỉ là nơi tạm trú của chúng tôi để
ra gặp riêng ông hai lần tại cục An Ninh Quân Ðội
làm việc, chỉ tội cho sở Tâm Lý Chiến tự nhiên bị
để gợi ý cho tôi viết một số bài quan điểm liên
mắc hàm oan.
quan đến cuộc vận động bầu cử đồng thời ông
Tôi nói với ông Ðệ:
cho biết một số kỹ xão sẽ áp dụng trong việc
- “Xin ông chánh sở cứ trình bài báo lên chuẩn
thông tin tuyên truyền yểm trợ cho một liên
tướng, tôi xin nhận lãnh mọi trách nhiệm.”
danh. Tôi xin mạn phép không kể ra đây vì người
Sau đó, tôi lên gặp thiếu tá Ðức trình bày tự sự và được ông ủng hộ đã làm ông quá thất vọng đến
xin ông cho tôi được vào yết kiến chuẩn tướng nỗi có lúc ông phải kêu lên “đem bắn tên đó cho
tổng giám đốc. Ông đồng ý ngay và bảo tôi ngồi để rồi.”
ông vào trình trước.
Ðối với người bạn đồng minh Hoa Kỳ, tướng Loan
Vào trong, tôi thấy tướng Loan đang đọc bài báo, không tin cậy cho lắm từ khi CSQG bắt một người
ông ngẩng mặt lên ra lệnh cho tôi ngồi. Thú thật có dấu uích là một cán bộ Việt Cộng nội tuyến
lúc đó tim tôi đập thình thịch, tự hỏi chưa biết hậu trong toà đại sứ Hoa Kỳ mà toà đại sứ này cứ
quả sẽ ra sao.
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 2