Page 155 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 155

155

                                                               được!
                                                                      Anh  Lân,  người  anh  cùng  xóm,  không
                                                               thể nói là đẹp trai trong mắt bọn con nít chúng

           BÀI THÁNH CA BUỒN                                   tôi lúc đó, với gương mặt xương khắc khổ màu

                                                               bánh mật trông dễ nhìn. Anh ít nói nhưng tánh
                                                               tình vui vẻ, nụ cười thân thiện, hiền lành luôn
                Mùa Giáng Sinh năm nay, tự nhiên tôi           nở trên môi. Đặc biệt anh có đôi mắt to đen láy
         bị  chìm  trong  những  cảm  xúc  lạ  thường.  Có     vô cùng đẹp như mắt con gái, thăm thẳm sâu
         phải đến một số tuổi nào đó thì thường người          và  rất  dịu  dàng  khi  nhìn  ai.  Gia  đình  anh  là
         ta  hay  suy  nghĩ  ngược  về  dòng  quá  khứ  để     người quen thân với cha mẹ tôi từ ngày di cư
         ngậm ngùi để tiếc nuối hay suy tư, nhất là một        vào Nam. Anh có cô em gái học chung với tôi
         quá khứ có nhiều biến động đặc biệt? Nửa thế          một lớp nên hai gia đình lại càng thân hơn.
         kỷ đã trôi qua, đủ thời gian để những kỷ niệm                Tôi  và  bọn  trẻ  trong  xóm  thường  nhờ
         tưởng  chừng  sẽ  phai  nhạt  dần  theo  đám  bụi     anh  chỉ  giúp  bài  toán  khó  hay  để  anh  kể
         phủ, nhưng trong tôi giờ đây sao lại càng thêm        chuyện ma cho nghe, mặc dù tôi là đứa nhút
         đậm  đà  sâu  sắc hơn. Tất  cả  những người  tôi      nhát nhất đời. Mỗi khi tụ họp lại để nghe anh
         mong muốn được gặp lại bây giờcũng đã quá             kể chuyện, tôi đều chọn chỗ ngồi lọt thỏm vào
         xa xôi, hoài niệm để đắm hồn trong ước ao là          giữa  mấy  đứa  bạn. Cả  bọn vừa nghe vừa  bịt
         điều không tưởng, khiến tôi mệt nhoài bởi giấc        tai, tôi thì luôn co quắp cả thân hình bé xíu, hai
         ngủ chập chờn…                                        mắt khi thì nhắm hi hí chỉ để he hé mắt lọt qua
                Từng  hình  bóng  cứ  như  cuốn  phim          kẽ  mấy  ngón  tay  bé  nhỏ  khi  mường  tượng
         trước mắt liên tục chuyển động, tôi nhớ nhất là       cảnh con ma đang đến gần với cái miệng rộng
         một người, nhớ đến quay quắt người chị đáng           toang  hoác  đỏ  lòm  nhe  đôi  rang  nanh  nhọn
         thương của tôi.                                       hoắt! Khi thì mở tròn xoe đôi mắt ngạc nhiên
                “Chị tôi”. Vâng, hai từ này thật đơn giản      thích thú... Anh luôn bật cười trước hình ảnh
         với tất cả mọi người. Nhưng đây là hai từ ngữ         con  bé  con  ngộ  nghĩnh  trước  mặt.  Anh  càng
         sâu đậm nhất trong lòng tôi, vì ngoài Mẹ ra thì       kiếm những chuyện lạnh gáy hơn cộng thêm
         chị là người kề cận và thương yêu tôi hết mực.        điệu bộ diễn tả, làm bọn tôi đứa nào đứa nấy
         Hai chữ “chị tôi” in sâu trong tâm trí tôi với sự     hét lên rồi co rúm cả người, càng lúc càng ngồi
         ngọt  ngào  thân  thiết  đến  mấy  chục  năm  vẫn     sát nhau hơn. Vậy mà vẫn nhao nhao đòi anh
         còn nguyên vẹn, mỗi khi nghĩ đến là lòng tôi          kể tiếp cho nghe.
         lại thấy vô cùng ấm áp. Chị Bích chỉ hơn tôi                 Hôm ấy, đang chơi nhảy lò cò với lũ bạn
         bốn  tuổi  nhưng  như  một  người  mẹ  thứ  hai       thì  được  anh  Lân  kêu  tôi  lại,  trao  cho  một
         trong  gia  đình  và  riêng  tôi  là  đứa  em  quyến   chiếc  phong  bì  dán  kín  không  đề  tên  người
         luyến chị hơn cả. Vì hoàn cảnh gia đình khó           nhận, anh cúi xuống ghé tai dặn nhỏ. Tôi tần
         khăn khi Ba vừa tử trận, chị mới xong Trung           ngần tiếc vì phải bỏ
         Học đã tự xin nghỉ học để ở nhà phụ giúp Mẹ           dở cuộc chơi nửa chừng, nhưng lại không thể
         buôn bán và chăm lo việc nhà. Hai chị em nằm          từ  chối  anh  nên  liền  ba  chân  bốn  cẳng  chạy
         ngủ cạnh nhau nên tôi hay ríu rít kể cho chị          nhanh về trao ngay tận tay chị tôi. Ngày hôm
         nghe  mọi  chuyện,  đồng  thời  cũng  đã  nhiều       sau lại đến phiên chị tôi nhờ. Tôi cứ chạy qua
         đêm lắng nghe chị thổ lộ tâm tư. Không biết           chạy lại giữa hai nhà như con thoi, trong lòng
         có phải tôi vô tâm hay chưa đủ trí khôn để cảm        không biết mình đã làm việc gì và cũng chưa
         nhận những điều thầm kín của chị, nên chỉ một         hề thắc mắc! (Tôi bị mang danh là con ngố, lại
         látsau  là  quên  hết  ngay  những  gì  vừa  nghe     hay lật đật vì là con gái mà lúc nào cũng chỉ


                                         Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021
   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160