Page 48 - Bản Tin Sinh Hoat Cư An Tư Nguy - 7A
P. 48

48

                                                               xuống dưới một cung bậc gần như thấp nhất,
                                                               lắng đọng và đa cảm hơn. Thời gian này tôi
                                                               hay nghĩ về hai chữ “Ngày xưa”, chuyện cũ
                                                               trở  về  sống  động  hơn  bao  giờ  hết.  Những
                                                               chuyện  xảy  ra  đã  mấy  chục  năm,  tưởng
                                                               chừng đã trôi vào quên lãng bây giờ lại hiển
                                                               hiện từng chi tiết rõ ràng trước mắt. Buồn có
                                                               vui  có,  và  nhiều  cảm  xúc  trào  dâng...  Xin
                                                               được dùng và sửa mấy câu trong bài hát của
                                                               TCS để diễn tả cho đúng tâm trạng trong tôi.

                                                               “Tưởng rằng đã quên, cuộc đời sẽ yên.

         - Kính lão đeo trên mắt lại cứ luẩn quẩn vòng              Tưởng rằng đã quên nhưng tim yếu mềm
         quanh nhà lục lọi khắp nơi.                          Chuyện  đời  nhớ  thêm  làm  từng  vết  thương

         - Đôi khi đi ra ngoài về đến nhà rồi, mở hết        hồn nhiên...
         đèn lên vẫn thấy tối mịt mù. Hóa ra còn trên              Chỉ  là  vết  thương  hồn  nhiên  thôi  nhé.
         mắt đôi kính mát.                                     Tuy nhiên tất cả cũng thoáng qua nhanh, vì có

         - Muốn đi đâu tay cầm chìa khóa cửa còn tay          nhớ gì lâu được đâu! Lắm khi thơ thẩn, nhìn
         kia  lật  tung  hết  đồ  đạc  để  tìm  kiếm  cả  giờ   những đứa cháu bỗng giật mình, chúng đã là
         đồng hồ.                                              thanh niên thiếu nữ từ bao giờ...Đúng là thời
                                                               gian  nào  có  chờ đợi  ai. Ôi!  “Mới  đó  mà...”!
         - Ngừng xe thì chê cái brake mà lại nhấn gas         Vâng, cứ tự nhiên ngẩn ngơ trong hồi tưởng,
         pedal nhào tới. Chắc muốn thử xem xe và đá         chỉ mới đó thôi mà!
         thứ nào cứng hơn!
                                                                    Thế mới biết đời người  hóa ra thật hữu
         - Đoạn đường đi hoài đến mòn hết cả bánh xe         hạn!  Nghĩ  đến  những  ngày  sắp  tới  tưởng
         vẫn phải dùng đến GPS hướng dẫn lối đi.             chừng còn lâu lắm mới đến, khi nhìn lại mới

                                                               biết  thời  gian  trôi  quá  nhanh.  Chẳng  thế  mà

         Ôi  chao!  Còn nữa  và  nhiều  thứ THUA  nữa         triết gia Trang Tử viết:
         mà hiện giờ tôi lại không nhớ nổi.                    “Nhân sinh thiên địa chi gian,

               Phần  lục  phủ  ngũ  tạng  bắt  đầu  xuống  nhược bạch câu chi quá khích”,
         cấp, nhất là con tim non nớt bé nhỏ của tôi          “đời người trong trời đất cũng như ngựa câu
         đôi lúc cứ tùy tiện nhảy chồm lên như muốn          trắng chạy qua khe hở” Người xưa dùng hình
         tranh đua giải khiêu vũ nào đó, ngay cả khi        ảnh này để ví von cho tốc độ của bước đi thời
         đang  nằm  yên  lặng.  Quái  gỡ  như  thế  đó!        gian.
         Không biết ngày xưa các bạn đang yêu hay
         khi đứng cạnh người yêu .. "rấu" có thường            Ca dao của Việt Nam lại có câu:
         bị  chứng  bịnh  này  không,  tôi  thì  thật  tình   - "Thì giờ ngựa chạy tên bay,
         chưa có kinh nghiệm nên lại cứ phải tìm đến          Nó đi đi mãi không chờ đợi ai…"
         bác  sĩ  để  được  “Trả  Lời  Một  Câu
         Hỏi”  (Mượn  tựa  một  bài  hát  của  NS  Trúc       -  "Đời  người  như  bóng  câu  qua  cửa
         Phương).                                              sổ" (Thành ngữ).

               Còn  tinh  thần,  hình  như  từ  từ  trầm            Không  biết  có  ai  giống  như  tôi,  phải

                                              Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 7
   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53