Page 125 - Dac San BK 2013
P. 125

khí giết chết người thật sự, cũng tìm cách đoạt được      Mẹ  kiếp,  bị  thuơng  đách  gì  mà  bị  đạn  AK  chê,
           thành trì đối phương, cũng làm sao để thắng được đối   nhằm ngay cái miểng bom to tổ bố mà nhẩy ngay vào,
           thủ  khác  màu  cờ,  khác  lý  tưởng.....chỉ  có  điều  khác   thiệt là...cà chớn !Tao suýt xoa cắn răng rút mảnh bom
           nhau  tính  khốc  liệt  và  tàn  nhẫn,  anh  không  chết,  tôi   ra,  quẳng  đi...xem  nào,  lại  còn  cái  quần  rách  nữa,
           chết...va` ngược lại ! Chết quay cu lơ, chết thẳng cẳng,   không lẽ lại khai là bị địch đánh cho rách cả quần ?
           chết khốc liệt...phải làm sao xông lên thật nhanh, thật   Tao nhổm người dậy, định quan sát 1 vòng, cảm giác
           tàn bạo mới có hy vọng chiến thắng, đúng ra là còn hi   đau nhói ở gan bàn chân cho tao biết không ổn... nhưng
           vọng sống sót trở về........                         kia, lạ qúa, 1 cọng giây cao su treo lòng thòng trước
               Thằng khinh binh phía trước đưa tay làm hiệu, chỉ   mặt, đầu kia, cột chặt vào 1 chảng ba...tao với tay, giật
           về phía trước, tao trườn lên bò về phía nó hỏi:      cành cây ra xem, đúng là 1 cái "giàng ná" nhưng bự
               - Có cái gì?                                     hơn của con nít giắt cạp quần đi bắn chim sẻ mà thuở
               Nó làm hiệu:                                     nào khi còn bé, mình hay trốn học đi rình mò, bắn trộm
               - Có địch...                                     những  trái  xoài, trái  vú  sữa,  hay  những  con  chim  vô
               Vừa ngay lúc đó 1 quả súng cối nổ sau lưng tao, 3   tình  lọt  vào  cặp  mắt  những  thằng  oắt  con  tinh
           thằng  tổ  đại  liên  bật  ngửa,  đồng  thời  địch  cũng  phát   nghich....chân dưới được gắm xuống đất, và bên cạnh
           hiện  có  tụi  tao,  chúng  dồn  hỏa  lực  tập  trung  về  bên   còn trái lựu đạn chưa rút chốt.....Tao chợt hiểu...con pà
           hông, nghe rõ tiếng thằng chỉ huy đang điều động, lập   nó,  cái  vũ  khí  bí  mật,  hủy  diệt  hàng  loạt,  mà  thằng
           tức những tiếng nổ ập lên đầu ầm...ầm...ầm....       Thắng nói, nó lạ lùng, không gây tiếng động, mà chỉ
               Tao  móc  trái  lựu  đạn,  làm  hiệu  cho  tất  cả  làm   nhẩy trên đầu, tóe lửa, tóe khói là đây, nổ cả chùm, nổ
           theo,  chỉ  về  phía  trước,  ra  hiệu  bằng  bàn  tay  bằng  3   điếc  tai,  nổ  kinh  hoàng  là  đây.....  Địch  cho  nguyên
           ngón dứ dứ, rồi bắt đầu thả từng ngón tay....1....2.....3 !   chùm vào giàng ná, căng 2 sợi cao su, rồi nhắm vào
           Tao  tung  quả  lựu  đạn  về  trước,  tụi  lính  nhất  tề  làm   vào mấy con ó mắc lưới (huy hiệu nhẩy dù, con ó bay
           theo....Một  loạt  tiếng  nổ  bùng...bùng  reo  lên  cùng  1   ngang cánh dù) tụi mình, mà rải.... con cháu bác Hồ tài
           lúc, tao tiếp tục lấy trái lựu đạn khác, rút chốt an toàn   tình thiệt ! chất liệu sẵn có là quai dép râu cắt từ những
           rồi cả trung  đội  lại  cùng  ném...không  còn  nghe  phản   vỏ xe, chặt 1 cái chảng ba nào đó trong bụi rậm, họ chế
           ứng địch nữa ! Nhưng...lại nghe tiếng súng cối rớt lên   tạo ra vũ khí thời trung cổ, chơi chọi với chiến tranh
           đầu, ngay chóc giữa trung đội, không được rồi ! phải   thời hiện đại.... Hèn chi, họ dám bảo họ là đỉnh cao trí
           thoát khỏi chồ này ngay mới được, tao quơ súng khoác   tuệ  loài  người  có  khác  !!!!  Mà  thiệt,  nó  bắn  xa  hơn,
           tay, miệng gào to:                                   chính  xác  hơn,  liên  tục  hơn,  lại  không  lộ  mục
               - XUNG PHONG.... XUNG PHONG ...                  tiêu....đáng phục, chứ không giỡn.....
               Rồi vọt về phía trước, lính hô vang rồi nhào theo      Định thần 1 hồi, tao phát giác ra, chỗ mình vừa
           tao...                                               phi thân vào là 1 khoảng giao thông hào, được ngụy
               Điều sai lầm chết người và ngu ngốc nhất của tao   trang rất khéo, cành lá phủ bên trên, che lấp hoàn toàn
           là  xông  lên  mà  không  có  định  điểm  đến,  XUNG   những đất cát được đào lên để che bờ, nay xơ xác, trơ
           PHONG  mà  chưa  biết  mục  tiêu  ở  đâu,  quả  tình  đạn   lòi ra màu đất đỏ..... Vội vàng, hờm súng, tao bắt đầu
           súng cối 60 của lão TƯỜNG truy rát quá, tao chỉ biết   biết mình đã lọt vào chiến hào địch, lại 1 hiểm nguy
           làm  sao thoát  được  điểm  bắn  này,  gọi điều  chỉnh  thì   bất ngờ ập đến, mẹ bà vậy là phải cận chiến tới nơi, lựu
           không được, biết làm sao hơn, phải lao về trước để tìm   đạn  thì  không  chơi  được,  vì  mày  chơi  ngon,  thì  có
           cái sống trong cõi chết, may ra tìm được 1 hốc đá, hay   nước banh xác ! Chỉ còn có nước căng mắt, căng mũi
           1 gốc cây cùng lắm là 1 cái hố đủ để che chắn đỉnh đầu   ra, gặp cái gì nhúc nhích là phải lập tức bóp cò, nếu
           !!!  Thoáng  trông  thấy  1  bờ  đất  trước  mặt,  tao  phóng   không  thì  đi  thăm  ông  bà  ông  vải  sớm  !!  Nhích  dần
           người  tới  như  1  vận  động  viên  nhảy  xa....Bịch,  chợt   từng bước, khập khiễng với cái chân đau, tao lần theo
           nghe rát xót ở đùi trái, và dưới chân đau nhói sau cú   địa đạo.. Chợt nghe tiếng động phía trước mặt, tao hụp
           nhảy, chưa kịp định thần, tao vội vàng nhìn sang 2 bên   xuống, chỉa nòng súng, ngón tay đặt vào cò, sẵn sàng
           để  tìm  những  thằng  lính  và  yên  tâm  khi  thấy  tụi  nó   nhả đạn....
           cũng  tìm  được  chỗ  núp,  nhưng  sao  lạ  quá  cà?  thằng      - Đù mẹ, lụm được cây AK rồi !
           nào  vừa  nhào  lên  là  mất  hút,  không  còn  thấy  tăm      -  Ah,  tao  được  bịch  lựu  đạn  nữa  !  chắc  ăn,  có
           hơi....đạn  cối  cũng  vơi  dần  rồi  dứt  hẳn...nhìn  xuống   thêm đồ chơi !
           chân, con pà nó 1 cành cây đã xé rách 1 khoảng quần       Giọng miền Nam, làm tao thở phào, địch thì làm
           sau bắp vế, lật bàn chân thì 1 mảnh kim khí cỡ 1 gang   gì có "Đù" mà chỉ có "Địt", vả lại, làm sao không phân
           tay đang cắm chặt vào đôi botte de saut....          biệt được âm thanh nheo nhéo của quê huơng hát cô

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                124
   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130