Page 127 - Dac San BK 2013
P. 127

- Không có gì, chỉ xây xát xoàng, không có gì cần   trảng tranh, 1 giải dốc trống trơ, tao kêu thằng khinh
           báo cáo hết..                                        binh dừng lại, bố trí cây đại liên M60 bên triền dốc, rồi
               Thắng quay đi, về phía thằng máy trung đội 2 xì   bò sang, quan sát tình hình bên cánh trái, chỗ trung đội
           xào gì đó 1 hồi lâu, tao trở về chỗ cũ ngồi, châm điếu   Thắng đang giàn quân....
           thuốc,  thả  hồn  trong  mây  khói,  tận  huởng  phút  giây      Tai nghe rõ mồn một:
           mong manh được thoải mái trong trận chiến, để rồi sẽ      - Dương ơi, tao..bị rồi....cứu tao...
           phải tiếp tục lao về phía trước, đón nhận những bất trắc      Tao nhổm người, nhóm lên cao, không nhìn thấy
           và hiểm nguy bất ngờ của đời lính trận, phó thác mạng   Thắng  đâu,  chỉ  thấy  2  thằng  lính  đang  hờm  súng  về
           sống mình cho 2 chữ định mệnh, dám cười cợt trong    phía trước, đạn địch bắt đầu khai hỏa những tràng kinh
           đạn bom, dám ôm tuổi đời xòe ra, rồi nắm lại, và cũng   cầu bất tận, và bên kia, tổ đại liên tao cũng bắt đầu lên
           dám chấp nhận trở về, một mai là 1 đống thịt lầy nhầy,   tiếng giòn dã....Mẹ nó, phải đá cho thằng này mấy cái
           nát bét như bãi cứt trâu...mà không biết, có một ai đỏ   mới được, chưa gì đã bắn om xòm, lộ cha nó vị trí rồi
           khóe mắt ngoài bà mẹ già và vài anh chị em ruột thịt....   còn gì?
           Chỉ để bảo vệ một đẻo đất trên đỉnh cao này, một mảnh      Đang định trườn về chỗ thằng đại liên đá 1 đạp,
           đất lạ hoắc, không phải nơi mình chôn rau cắt rốn. Chỉ   tao lại nghe:
           để giữ gìn, chứ không đi chiếm đoạt, hay giật giành,      - Dương ơi, đừng bỏ tao, cứu tao....
           khoa trương cho một chủ nghĩa tuyệt vời nào hết.... Chỉ      Tao ngưng lại, vẫn không thấy Thắng đâu, tao trỏ
           vì  lời  thề  son  sắt  với  non  sông,  với  trách  nhiệm  của   thằng nấp sau gốc cây  la lớn:
           người  trai  trong  thời  ly  loạn,  phải  rời  xa  trường  cũ,      - Đích thân mày đâu?
           thầy cô, để cầm súng thay cho bạn bè còn bút nghiên,      - Ổng nằm kia kìa, thằng lính trỏ xuống
           còn giường êm, nệm ấm, có áo lụa lượt là phủ thân, có      Tao nhoài người ra nhìn, vẫn không thấy gì hết !
           nhung gấm trải đường đi tương lai, có ánh sáng chói   nhưng gào lên:
           lòa trên sự nghiệp đón chào.....Và chỉ nghĩ đến 2 chữ      - Ra kéo đích thân mày vào, lẹ lên...
           thật cao vời, thật trang trọng, thật cao quí: TỔ QUỐC      Thấy thằng lính lao ra khỏi chỗ núp, tao yên tâm,
           mà mình đã mang ơn, biết đâu cũng có một ngày, mình   đinh quay về, thì lại ẦM.....một tiếng nữa, chỉ thấy bụi
           sẽ mang thân ra mà đền nợ nước, mà không cần đdược   dất tỏa lên mịt mù, tao ngoác mồm về bên đó hỏi:
           nhớ đến, hay đáp đền, ghi công, chỉ là một quan tài giá      - Cái gì vậy?
           lạnh, trong nghĩa trang buồn tênh, có người lính ủ dột,      2 thằng lính khác, vừa lách mình vào gốc cây, vừa
           tiếc thương cho đồng đội ngậm ngùi, và cay đắng, đắng   chọc súng ra ngoài bắn, miệng hô:
           cay..........                                             - 27 bị rồi, đích thân, thằng...Lam ra kéo....bị luôn
               Một hồi, Thắng trở lại hân hoan:                 rồi !
               - Tao báo cáo về đại đội rồi, mấy cái đồ chơi, cho      - Mày, mày coi, bò ra, kéo họ vô, để đó ăn 57 chết
           mấy  thằng  con  đem  về  rồi,  đích  thân  tiểu  đoàn  phó   mẹ hết bây gi...
           VÂN  kêu  tụi  mình  chơi  tiếp,  ổng  khen  ngợi,  thuởng      - Để từ từ, đích thân, tụi nó còn đang bắn dữ quá..
           cho 1 thùng bia và củ kiệu.....bây giờ cứ như vậy, mày      Cây đại liên M60 bên tao cứ khạc từng hồi đạn,
           cứ chơi ngọt bên hông đi, tao chịu chính diện cho...   ruột  nóng  như  lửa  đốt,  1  bên  là  đồng  đội  đang  bị
               - Hay là mình đổi vị trí đi 27, ông dẫn quân bên   thuơng kêu cứu, 1 bên là dấu hiệu chạm địch của cánh
           này, còn tui chịu chính diện cho, để ông với 09 cứ nói   quân bên tao, mà thằng đại liên ngu quá, bắn thế này,
           là tôi chém vè !!!                                   thế nào cũng ăn B40 sớm, mẹ nó, ăn cái gì mà ngu như
               - Thôi mà, tao không biết mới nói vậy, chứ ai dè   vậy không biết....
           mày dám liều mạng bò tuốt lên trên này đâu !!! Thôi,      Ngó qua bên kia, thằng lính thấy êm êm, rón rén
           mình đi tiếp đi !!!                                  rời gốc cây bò ra, tao thấy nó mất hút 1 hồi rồi nghe nó
               Nghĩ là mình đã xỏ ngọt đàn anh bây nhiêu cũng   hào hển;
           đủ rồi, tao quay gót trở về với trung đội, không, đúng      - Rồi, tôi cõng được 27 rồi đích thân....
           ra là về với 6 thằng lính còn lại để tiến lên 1 đỉnh cao 8      Mừng quá tao thở phào, quay qua thằng máy, lúc
           vòng  cao  độ,  và  khoảng  cách  chừng  200m...Nghe   đó đang ở gần, tao nói:
           Thắng điều động tổ đại liên bố trí, tổ khinh binh phát      - Mày báo cáo về Đia trung Hải (danh xưng đại
           xuất , và cả 2 nhóm bắt đầu tiến....                 đội 31) là 27 bị thuơng rồi, cho người xưống tải thuơng
               ẦM....  1  tiếng  nổ  long  trời,  cũng  bên  trung  đội   ngay....
           Thắng, bên này tao loay hoay với đám dây rừng chằng
           chịt,  chả  bận  tâm  cho  lắm....Tới  khi,  trước  mặt  là  1

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                126
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132