Page 131 - Dac San BK 2013
P. 131
- Tôi đang ở sau 1 tảng đá lớn …. HAI BÀI HỌC ĐỂ ĐỜI
- ĐM, cả tỉ tảng đá, nói như mày, làm sao tao biết
chỗ mà lên, chờ chút, để anh lấy ống dòm ra coi … Tiếng PRC25 xè xè dục gĩa cuả Hùng, 18 như
- Tảng đá ở gần bià rừng nhất đó đích thân, phía quýnh quáng
bên trái là 1 cái hào sâu, đàng sau, xếch về bên phải - Thái Bình đây bắc Băng , nghe rõ trả lời
phía sau, có 1 cái gốc cây lớn …. Thằng máy hoảng hồn bạt vía, địch đang truy sát
- Ah, tao thấy rồi, cha mẹ ơi, thầy trò tụi bay làm phía truớc, mà máy truyền tin lại lên tiếng, lấy gì
sao mà chui xuống tuốt luốt phiá dưới vậy ? Mới đây, không như cục đuờng thu hút đàn kiến bu lại ?.....Nó
tao còn nghe là tụi mày nhào lên chừng 20m, tại sao lại quay lại, chụp ống lien hợp, bịt vội đầu phát âm
đi xa vậy ? ,…chợt, con mắt tròn xoe, rõ ràng, nó nhìn thấy 18
- Em đâu biết, 18 alpha thúc nhào lên, tụi em phải alpha đang cục cựa, nó dụi dụi con mắt lần nữa, đích
theo ổng …..bây giờ, làm sao về đích thân, ló đầu ra, là thật rồi, mừng quýnh, quên cả hiểm nguy, nó lao
nó nẹt tối tăm mặt mũi, tụi nó chơi toàn súng lớn, M16 nguời vào tôi, miệng ú ớ:
chơi không lại, đích thân … - Đích thân, đích thân, ông còn ….sống hả ? Tụi
Cách xa khoảng 20m, trong các bụi cây sát mé ….tụi nó đang lùng tìm mình ông ơi, làm sao bây giờ,
rừng, thấp thoáng vài cái áo xanh đang xục xạo, thằng ông làm cái gì đi chứ !
máy nghe rõ tiếng gọi nhau ơi ới: Mẹ pà con nhà nó, vừa mới chu du duới mấy tầng
- Địt mẹ, cẩn thận các đồng chí, tiến lên lục soát, địa ngục trở về, có biết đách gì mà làm với liếc, tai vẫn
tụi nó cháy hết rồi, bọn Dù này dữ tợn lắm, gặp thằng còn lùng bùng, mắt vẫn còn lù mù, mờ nhoẹt , chỉ nghe
nào là bắn bỏ thằng đó ngay, đừng tha … loáng thoáng tiếng nguời bên cạnh mình, nhưng tâm
Luồng gió lạnh luồn từ đỉnh đầu xuống tới gót thức đã đánh động ngay tôi hiện hữu tại chiến truờng,
chân, điệu này, khó lòng mà toàn thây trở về, nếu cứ có nghĩa là mình phải sống sót, phải tồn vong bằng mọi
nằm đây….nổ súng, thì lạy ông, tôi ở bụi này, địch sẽ gía, tôi gắng guợng thều thào:
tràn lên ngay tức khắc khi nhận ra chỉ có 1 tay súng, 1 - Thằng nào vậy ? Còn bao nhiêu thằng còn cầm
mình nó, làm sao mà chống cự. …vả lại, còn xác của súng ngoài kia ?
18 alpha không thể bỏ đi đâu đuợc….nó lần tay xuống - Em, Nam mang máy đây đích thân, ông còn đi
dây ba chạc, lấy 1 qủa lựu đạn, nắm chặt, xem nào, còn duợc không ? Mình rút về phía sau, Vc đang lung tìm
đuợc 3 trái, trên nguời, 18 alpha còn 2 trái, thôi thì nếu mình dữ dội, phải tìm chỗ ẩn trốn, nó mà tóm đuợc là
địch tiến lại gần, đành chơi xả láng vậy, để dành 1 trái chết mẹ cả lũ ông ơi, để em dìu đích thân đi ….
cho mình và 18 alpha ….thôi, vĩnh biệt Saigon, vĩnh Tôi loạng choạng đứng dậy, nguời như đeo cùm,
biệt ánh đèn đô thị ….. chợt thoáng nghĩ, ĐM, làm như nhảy đầm hay sao mà
- 18 đây Thái bình, tụi nó đang tiến lên cách dìu với dắt, thân mày còn lo chưa xong nữa là !! mình
khoảng tôi chừng 20m, ông có thấy tụi nó không ? Phía bước nổi không đây ? tôi không dám nhìn xuống phía
trảng tranh có mấy bụi cây sát mé rừng ….. duới thân, hình ảnh của Trung sĩ Ẩn mới đây với cái
Thần kinh căng thẳng, mắt đăm đăm nhìn về phía giò nát bét còn in dấu, nếu mình mà như vậy, thì …tiêu
truớc, tay nắm chặt qủa lựu đạn, 1 tay rút chốt an toàn, , tôi phải tự đánh lừa và trốn chạy chính mình bằng
thằng máy quyết định chơi trận cuối cùng trong cuộc cách không kiểm soát mình có bị thuơng hay không để
đời 1 cách đơn độc và lẻ loi bất đắc dĩ cuả thằng thiên còn đuợc hy vọng bình an !...
thần gãy cánh còn sót lại bên nguỡng cửa tử sinh ….. Mẹ pà, 10 cây số việt dã lúc bắt đầu học nhảy dù,
Mải quan sát phía truớc, nó không ngờ, bên cạnh bây giờ mới tác dụng cho bản thân tôi, hồi dó, truớc
nó, cái xác 18 alpha đang cục cựa, đang ngọ ngoạy lừ khi nhập khoá học đi mây về gió, thằng lính nào, từ sĩ
đừ ….. quan đến đơ dèm cùi bắp, đều phải làm 1 cú “cố gắng”
……Tai vẫn còn ù ù, mắt chỉ thấy ngàn ngôi sao bằng cách phải nuốt trọn vòng đai chung quanh phi
đang vỡ tung tóe, toàn thân ê ẩm như vừa ăn 1 trận đòn truờng Tân Sơn Nhất, khoảng chừng 10 cây số, ba lô
hội đồng …nhưng đầu óc và chút ý thức của bản năng phải căng phồng, súng đạn phải đầy đủ, làm sao thì
sinh tồn đã đánh thức tôi đầu tiên mơ hồ, tôi chợt nhớ làm, miễn là giáp 1 vòng, về đến điểm tập trung là
rằng tôi đang ở 1 chốn hiểm nguy ngặt nghèo, tôi cố đuợc, HLV cỡi Honda tà tà đi kiểm soát, xe cứu
gắng chống 2 khủy tay để ngồi dậy ….cả ngàn cân đè thuơng rề rề chạy theo coi có thằng nào xụm bà chè, thì
nặng trên nguời ….sao thế này ? Toàn thân ê nhức ghê lôi vào cấp cứu, cho uống 1 ngụm nuớc, rồi ….tống
gớm ….sao mắt mình không thấy gì hết đây trời …??? cho 1 đạp xuống xe, cho chạy tiếp, kèm theo câu :
RÁN ĐI CON …..Nhảy dù mà , phải cố gắng chứ !!
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 130