Page 134 - Dac San BK 2013
P. 134
Trở lại với bài học thứ ba trong đời. Mà lần này, ….Chúng vội vàng nẹt vài tràng AK trả đũa, rồi
là ……thứ thiệt, súng đạn tìm mình mà xơi tái cũng tháo lui im lìm …chúng đâu ngờ, chỉ vài buớc nữa, là
…thiệt luôn, địch mà vớ duợc 1 thằng sĩ quan rằn ri là có thịt ..dê trắng (Bạch Duơng) về làm lẩu nhậu ngon
mừng còn hơn đuợc vàng, sống cũng dở, mà chết cũng lành, và còn đâu nữa, 37 năm sau có tên Hắc xì Dầu do
không hay ! Bỏ cuộc, hay lạng quạng lần chạy việt dã bạn bè yêu qúi tặng để đối lại cái tên cúng cơm ngồi kể
này là toi mạng, nên dù có rã rời thân xác đến đến đâu, lại chuyện chiến truờng, tán phét chuyện con pà ?....và
chân có nặng chịch ngàn cân cũng phải rán mà buớc ! cũng trúng kế thằng 18, chơi màn nghi binh, tung 1 trái
Tôi nghe nằng nặng trong lồng ngực, ngứa khan khói phía sau, rồi nhào lên, chỉ cốt cứu mạng thằng đàn
trong cuống họng, bất chợt ho lên 1 cái, ruột gan nóng em khờ khạo, trót dấn thân vào …lỗ lửa ? nhờ vậy,
cháy cồn cào như khi uống ruợu quá chén, muốn cho quân địch mới tháo lui, về lại vị trí trấn đóng cũ, dể có
chó ăn chè ….. 1 giòng máu phọt ra từ cửa miệng chỗ ẩn núp an toàn hơn là lang thang, ăn dạn đồng nơi
thành vòi ……. khoảng trống ….
Thằng lính đỡ lấy vai tôi : Tôi nhoài nguời sau 1 tảng đá, nâng cây M16,
- Đích thân, ông có sao không ? khạc đạn cầm chừng về phía địch, thằng máy cũng đã
Tôi đua tay áo quẹt vội mặt mũi, phải nói là chỗ hoàn hồn, thò súng ra, bóp cò lia lịa…Trên cao, tổ đại
nào cũng có máu ! Sức ép của trái 57 tạo 1 áp suất liên do tôi bố trí lúc đầu, cũng bát đầu nhả đạn tưng
trong nguời, và thoát ra chỗ nào …..có lỗ : mắt , tai , bừng, cả 1 khoảng không gian bỗng dưng hồi sinh, ồn
mũi , miệng ….. Vậy mà, nhờ vậy tôi cảm thấy nhẹ ào, rộn ràng như pháo tết ; tinh thần hồi phục, tôi định
bớt cả nguời, lên giọng trấn an thằng lính : nuơng theo đà phấn kích, mẹ pà, quên cả mình đang bị
- Đi, rút về phía sau, mày gọi 18 cho tao . chấn thuơng chới với, nhào lên chiếm cái chốt khó
- Đây, đích thân, 18 đầu kia ….. nhai, đã làm tổn thuơng bao xuơng máu và sinh mạng
- 18, đây 18 alpha, tụi nó truy tao hơi kỹ, bây giờ biết bao chiến hữu đồng đội, biết đâu đó, ngáp phải
tao phải rút, mày yểm trợ cho tao ….ở đây toàn đá sỏi, ruồi, lại tóm đuợc cây 57 chết pà, trả thù cho phát đạn
tụi mày ở đâu cho tao biết, để biết đuờng mò về …… mà một chút nữa đã cho tôi về chầu diêm vuơng
- Nghe đây 18 alpha, tao sẽ tung 1 trái khói, mày ….mày chết với bà, phen này, bà lên hỏi tội chúng mày
cứ lần theo huớng đó mà đi, tụi tao sẽ yểm trợ, và nhào !!!
lên nếu cần để vớt mày về, yên tâm ! Có tiếng kêu hối hả, gấp rút :
Mặt trời đã khuất sau rặng núi, chiều đang tàn …. - 18 Alpha , ông ở đâu ? Tôi, trung sĩ Hạnh đây …
Rán chiều đỏ ối quét những tia nắng cuối cùng sau - Eh, tao đây, lên luôn, chơi tới luôn mày, tụi
rặng cây trên đỉnh núi như những móng vuốt sắc bén, mình khiêng cây 57 về, chẻ làm củi chơi !
như luỡi hái long lanh ngời ánh thép của tử thần , bóng - Thôi, ông ơi, bộ ông tuởng mình có nhiều nguời
tối đang chụp xuống, đầy những vẻ đe dọa nặng nề … lắm sao ? 18 nói tôi gặp đuợc ông, là lập tức án ngữ để
Lính trung đội 1 bắt đầu tràn xuống suờn đồi, từ ông rút về, nhào lên là kẹt lại cả đám ông ơi … trời tối
lũng sâu , tôi nhìn thấy những vệt bụi mù , bốc như rồi !!
suơng khói , họ chạy zic zac để tránh đạn , súng bắn Mất mẹ nó hứng ! Tôi chợt nghe hơi thốn trong
tràn về phía trước, miệng la xung phong inh ỏi vang lồng ngực, và 1 chút bải hoải nặng nề khắp châu thân
trời … ….Chiều tối xuống thật nhanh, mẹ pà, thời gian là 1
- 18 alpha đây 18, mày tìm chỗ ẩn núp cho kỹ, tụi thứ quái đản khật khùng, khi mình chờ đợi, thì nó cứ
tao tapis tràn, đừng ló đầu lên, bể gáo dừa chết mẹ mày đủng đa đủng đỉnh, từ từ tốn tốn nhích 1 khoảng cách
….Bao giờ gặp thằng lính đầu tiên, mày ra hiệu cho tụi nhỏ xíu trên đồng hồ như cả ngàn cây số ! Khi mình
nó đừng chạy lên qúa trớn, chủ yếu là “dzớt” đuợc mày quên nó đi, là như ngựa trời tung vó, nó nhảy như bò
‘dìa’, nghe rõ trả lời …. tót, ào ào bạt gío phi cong cẳng, thẳng đuôi…Xa xa,
- Nghe rõ, ĐM, lên làm cái đách gì, dính lại cả cột khói thằng 18 tạo ra cũng đần dần chìm vào bóng
chùm là bỏ bú !Tao lần mò, nuơng theo đuờng thông tối đang phủ dần, mờ nhạt, mờ nhạt ….
thủy, lợi dụng chiều tàn cũng đuợc mà… Cuối cùng, tôi cũng về đuợc điểm khởi hành, buổi
Nói thì nghe ngon lành lắm, nhưng bụng thì …tôi sáng, khi xuất quân, lính còn lố nhố, lăng xăng, súng
khoái… chết mẹ,. bớt cô đơn và cũng đõ lạnh cẳng ! ống đạn duợc lạch cạch rộn ràng, bây giờ, vỏn vẹn chỉ
Toán lục soát của địch cũng hoang mang và bắt đầu còn 5 tráng sĩ bơ phờ, hốc hác, chiến bào đẫm máu,
rét, tự nhiên khi không, lính nhảy dù lại mở đợt xung bụng đói mốc meo, thân thể rã rời : tổ đại liên 3 thằng,
phong ác liệt, hay là trúng kế, bị dụ ra khỏi chốt, rồi thằng máy, và tôi, ôm một cái chốt làm điểm xuất phát
chúng nhào lên, hốt trọn ổ ? tấn công mông mênh …Tôi ngồi phịch xuống đất,
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 133