Page 138 - Dac San BK 2013
P. 138
chiến, hy sinh trong hải chiến với Trung cộng để bảo Họ được gặp lại người cựu chiến binh. Anh vui
vệ đảo Hoàng Sa. Ngoài Bắc, cái đảng cộng sản của mừng khi tìm thấy lại hình ảnh quốc kỳ Việt Nam, nơi
Hồ chí Minh và Phạm Văn Đồng ký công hàm bán anh đã có một thời tình nguyện sang tham chiến, bảo
nước, dâng bán biển đảo của tổ quốc cho Tàu. Chuyện vệ tự do cho miền Nam Việt Nam. Nụ cười cùng
chà đạp nhân quyền, chuyên bịt miệng công lý, dã man những bàn tay siết chặc ân cần chào nhau. Anh mua và
đàn áp, tù đày người yêu nước. Đảng và nhà cầm đội ngay cái nón có thêu quốc kỳ và chữ Việt Nam.
quyền cộng sản Việt Nam hèn nhục với giặc ngoại xâm Anh thăm hỏi về quyển Blood and Tears on Truong
Trung cộng. Bọn chúng không dám bênh vực, bảo vệ Son Mountain's Back, đang trưng bày. Thế giới không
những đồng bào ngư dân thường xuyên bị tàu của lạ gì về tự do và nhân quyền bị chế độ cộng sản chà
Trung cộng săn đuổi, bắn giết, đánh đập man rợ, ngay đạp. Chỉ thị chính phủ số 37 CP do Nguyễn tấn Dũng
trong hải phận của Việt Nam. Chúng nó đã ươn hèn, ký, nhằm kiểm soát và khống chế truyền thông báo chí
không dám tố cáo với thế giới chứng tích xăm lược của trong nước càng khắc nghiệt hơn. Sự ra đời của tập
Trung cộng, lại còn khé né gọi các chiến thuyền Trung Nhật ký Đặng Thùy Trâm cũng cùng chung số phận, bị
cộng xăm phạm lãnh hải, cướp giết ngư dân Việt Nam biến thành thứ công cụ tuyên truyền của nhà cầm
là tàu... "lạ"! quyền cộng sản. Cũng như ngày xưa, Đặng Thùy Trâm
Họ được nghe vị khách, trong nước mắt ở tuổi và thế hệ thanh thiếu niên miền Bắc đã bị cộng sản mê
tám mươi, gởi tâm tình thương nhớ Việt Nam và nỗi muội hoá và bị đảng xua đẩy hiến máu xương cho cuộc
hờn căm bọn mặt người dạ thú cộng sản. Vết cắt tang chiến bảo vệ chủ nghĩa cộng sản. Tiếc thay, như Pavel
thương của thời thủ tiêu, đấu tố, thanh trừng vẫn còn Korchagin trong "How the steel was tempered", Đặng
hằn sâu xót đau trong tim người. Như lời thơ của Thùy Trâm cùng tuổi trẻ miền Bắc đã chết trước khi
Nguyễn Chí Thiện, tác giả tập Hoa Địa Ngục: thấy sự tàn hại của chủ nghĩa cộng sản và mặt thật của
cộng sản đầy dối trá, phản trắc, dã man,... Với " Blood
"Tôi biết nó, thằng nói câu nói đó. and Tears on Truong Son Mountain's Back", tác giả đã
Tôi biết nó, đồng bào miền Bắc này biết nó. vạch trần bộ mặt tuyên truyền gian xảo của cộng sản.
Việc nó làm, tôi phạm nó ra sao. Và cũng tiếc thay, tuổi trẻ như Đặng Thùy Trâm đã bị
Hồ chí Minh, chính mi loài quỹ dữ!" đảng lợi dụng và giết thêm lần thứ hai bằng những loạt
đạn tuyên truyền dối trá gọi là "Nhật Ký Đặng Thùy
Cụ nhắc tên loài quỷ dữ chỉ đạo khát máu như Hồ Trâm". Nhận quyển sách từ tác giả của quyển Máu và
chí Minh, Trường Chinh, Hồ viết Thắng ở trung ương, Nước Mắt Trên Lưng Trường Sơn, anh quyến luyến,
Hoàng quốc Việt ở Thái Nguyên, Lê Văn Lương ở không muốn rời gian hàng Việt Nam và những chiến
Nghệ An, Thanh Hoá, Hà Tỉnh,...và nhắc chuyện bà hữu ngày xưa. Câu chuyện cứ nối nhau. Cuộc chiến
Nguyễn Thị Năm ở Thái Nguyên, chủ hiệu Cát Thanh đấu cho Việt Nam tự do chưa hề chấm dứt!
Long , bị chúng nó tử hình. Gia đình bà Năm đã từng Thắm thoát đã đến ba giờ chiều, giờ bế mạc hội
đóng góp tiền của và nhân lực cho đảng, từng được chợ. Các gian hàng phải thu dọn để nhân viên hạ lều,
chúng nó tuyên dương là ân nhân của cái gọi là "cách dọn dẹp và trả lại lưu thông bình thường trên đường
mạng". Bà còn là mẹ nuôi của Trường Chinh, Lê đức phố Edmonds. Dân chúng vẫn còn vào thăm viếng hội
Thọ và Hồ chí Minh. Con trai của bà là trung đoàn chợ. Tình chiến hữu vẫn còn lưu luyến, người cựu
trưởng trong đội quân của đảng. Thế nhưng, đến khi chiến binh nấn ná tâm tình cho đến phút cuối cùng,
đảng cướp được chính quyền thì bà Năm lại là người mới chịu chia tay.
đầu tiên bị cái đảng bất lương ấy đem ra đấu tố và tử Sau cơn mưa, trời lại sáng, nắng mãi đến khi
hình, để đền ơn! chiều về. Chiều về trong hạ, trời ngập tràn nắng ấm.
Tội ác cướp giết dân oan vô cùng man rợ của đảng Sẽ có một ngày, trời lại sáng, quê hương sạch loài quỷ
cộng sản, ngày Cụ còn ở Thái Bình, ở miền Bắc, từ đỏ, tuổi tám mươi sẽ được về lại thăm Thái Bình.
những năm 50 vẫn chưa là quá khứ, vẫn tiếp diễn từ Sẽ có một ngày, sẽ hết "mưa sa trên màu cờ đỏ",
Bắc vào Nam, cho đến hôm nay. Cụ nâng niu quà tặng tình chiến hữu thăm chào nhau trong ngày nắng ấm
của gian hàng, chiếc khăn quàng hình tượng quốc kỳ, trên quê hương Việt Nam.
mong chờ ngày Việt Nam sáng ánh cờ vàng tự do. Quê hương Việt Nam tôi ơi,
Tuổi tám mươi, ước mơ sẽ có một ngày quê nhà quét "nắng nơi đây, cũng là nắng ấm,
sạch loài quỉ đỏ, để cụ được trở về thăm lại thôn xóm. nhưng ấm sao bằng nắng ấm quê hương"
CSVSQ Bùi Đức Tính 32
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 137