Page 141 - Dac San BK 2013
P. 141
viên sĩ quan không đủ tiêu chuẩn vào đoàn đang chạy
dọc theo bên ngoài hò reo cổ võ. Hòa lẫn vào tiếng vỗ Khu Tiếp Tân Tình Sử
tay hoan nghênh của đồng bào. Khối diễn hành bừng
lên sinh khí dù đã đứng đợi chờ từ mờ mờ sáng cho
đến nắng đã lên cao. Tôi trong bộ áo trận đã được giặt ủi hồ phẳng phiu, đôi
Ngang qua khán đài, đoàn nghiêng mặt chào kính. giày bốt và khóa nịt đồng bóng loáng. Cùng các bạn,
Sĩ quan dẫn đầu nâng kiếm lễ nghi. Tất cả đều nằm chúng tôi xếp cùng nhóm đếm nhịp ra khu tiếp tân vì
trong binh pháp bảo vệ sơn hà trong tôn ti trật tự. đó không phải là tuần về phép. Hy vọng thân nhân của
tôi sẽ vào quân trường Thủ Đức viếng thăm. Nhưng
thân nhân của tôi không đến được. Bỗng chợt tôi thấy
một cô mặc áo dài xanh như ngóng đợi một sinh viên sĩ
quan nào. Đá nhẹ viên sỏi trên sân tôi lại gần hỏi nhỏ:
-Xin lỗi cô đợi huynh trưởng khóa mấy?
Giọng nhẹ hơn thơ:
-Khóa 8!
Mừng như nhấp ly rượu;
-Khóa tôi?
Chút bỡ ngỡ:
-Khóa anh?
Hãnh diện:
-Đúng vậy. Huynh trưởng ấy tên gì, đại đội mấy? Tôi
chạy vào kêu ra cho.
Rủi thay! Những bước diễn hành sau đó, những Mừng rỡ, giọng lại còn nhẹ hơn thơ:
bước thấp cao lội lên miền núi hay xuống dưới đồng -Em là em gái cuả anh Điệp. Ơ ...ơ ...ảnh ở 344
bằng về sau lại kém mất nhiều hùng hồn như những -Thằng Điệp, tôi biết, đẹp trai và trắng trẻo. Em ruột
bước trên lộ Hưng Đạo Vương. Những trắc trở không thì cũng trắng như bông và vô cùng đẹp gái. Nhưng
lường, những âm mưu bí mật đã ngừng bước diễn hành thằng Điệp đang bị quân cảnh 301 nhốt vì tội uống
của nhiều đời tuổi trẻ trong đớn đau nghẹn ngào. rượu bỏ ca gác đêm, mất súng.
Cố lên. Cố lên. Ráng lắm. Ráng lắm. Chuỗi kết Thở dài thườn thượt trong niềm vui sướng, tôi nói:
luận buồn hơn tiếng kèn Hồn Tử Sĩ trổi lên trong tha -Lại băng đá này ngồi, tôi kể cô nghe chuyện ..."anh"
ma cổ địa hoang vu nơi thành Quảng Trị. Vận nước Điệp
chao đao. Hồn thiêng mờ nhạt. Những diễn hành xưa, Cô lắc đầu:
dù có trong đoàn hay đứng ngoài cổ võ đều buông -Ngồi chung băng ghế hả? Thôi hổng được đâu, kỳ
tiếng thở dài trong nỗi thống hận như nhau. chết!
Tôi van nài:
Việt Nam quê hương tôi ơi! -Không sao đâu. Chung quanh đây đều là bạn bè của
Thân kính chào buồn. tôi. Họ không nói gì đâu.
iến H i 34 Tôi nói dối. Thật ra chung quanh đều là huynh trưởng
của tôi. Họ đang gườm gườm tôi. Chiếc khăn xanh nơi
túi áo cho họ biết tôi là khóa em út vừa mới được gắn
Alfa vài tuần trước. Nay hiên ngang tán tỉnh người đẹp
dịu dàng này khiến họ, những huynh trưởng con bà
phước cảm thấy bị sọc dừa. Có thằng đàn anh ngầu
ngầu giả vờ đi ngang qua, nói nhỏ vào lỗ tai tôi: "Đàn
em bước ra khỏi khu tiếp tân thì ...nát thây nha". Chữ
nát nó kéo dài làm tôi rợn xương sống. Tôi muốn nói
với nó rằng "Chưa cua được em mà nát thây cái quỷ gì
huynh trưởng?". Nhìn lên túi áo thì thấy nó mang khăn
đỏ. Khăn đỏ, thời gian đó là siêu huynh trưởng sắp ra
trường rồi, sắp sữa về miền cát nóng tới nơi. Nên nó
ngầu đáng sợ. Tôi muốn nói vói theo là chúc huynh
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 140