Page 143 - Dac San BK 2013
P. 143

Thơ M.H.HOÀI LINH PHƯƠNG                             Hạnh phúc ngọt nồng, ngày tuổi ngọc môi thơm
                                                                Áo lụa giảng đường với bầy chim sẻ nhỏ
                                                                Nhón gót hôn người… nhòa nhạt dấu son
           Con gái “Ngụy-Quân”                                    Tay đã lìa tay, nghìn trùng cách biệt

                                                                Môi xa môi rồi, muôn thuở thiên thu
           Tôi có một Tổ-Quốc để phụng sự,                      Khúc Kinh-Kha sao em còn hát mãi?
            Một dân tộc để yêu thương,                          Lời kinh buồn như lạy tạ chinh phu!
            Một lý tưởng để theo đuổi,
            Và một tình yêu để vọng tưởng suốt đời”             Với Người Một Thuở….Cư-An *

           Bởi tôi là con gái “ Ngụy-Quân “,
           Nên đã khác anh một màu cờ Tổ-Quốc                   … Và có phải… mãi còn trong tâm tưởng?
           Nên không thể cùng anh bước theo chân… “Bác”         Khi ta.. với người …nửa đoạn đời xa.
           Cờ đỏ, sao vàng – làm những tên đồ tể gian hùng, sắt   Ta vẫn lặng thầm trên từng bước chân qua
           máu, phi nhân                                        Tay se chỉ giở từng trang sách cũ….
           Đem đồng bào ta vào cỏi trầm luân
           Ngu dốt, đói nghèo, tối tăm, lạc hậu                 Mưa tháng tư nhớ trời Tăng Nhơn Phú
                                                                Tuổi hai mươi tổ quốc gọi lên đường
           Bởi tôi là con gái “ Ngụy-Quân “,                    Áo thư sinh bỏ lại những mùa thương
           Nên mãi mãi còn yêu người lính chiến Cộng-Hòa suốt   Chân rón rén… thư trao … ngoài cửa lớp…
           đời tranh đấu                                        Ta bé nhỏ bên hiên trường im khuất
           Gian khổ trên chiến trường,                          Thơ học trò viết mãi chuyên yêu nhau
           Và trở thành tội đồ trong tù ngục đỏ khi nước mất, nhà   Chiều Văn Khoa…tay nhòe mực, cúi đầu
           tan                                                  Mưa vẫn bay nghiêng trên hàng phượng vĩ…
           Họ kiêu hùng cho đất Mẹ bình an
           Họ anh dũng, ngang tàng trước đòn thù vây bủa        Đồi 25, đồi 30, “ địa hình”, “ căn cứ “
                                                                Vang rừng chồi xanh ngắt bước quân ca..
           Bởi tôi là con gái “ Nguy-Quân “,                    Dây tử thần… như tráng sĩ Kinh Kha
           Không thể nào dẫm lên mồ cha, ông và bao hồn oan tử   Kiêu dũng lắm, đường chiến binh gian khổ!
           sĩ…                                                  Nung chí trai nơi thao trường nắng gió
           ( U uất, căm hờn khi trả nợ máu xương )              Quyết một ngày về nối dãi non sông
           Khẳng khái lời thề không bao giờ phản bội quê hương   Đồi Mẹ Bồng Con ôm ấp trong lòng
           Để ước hẹn cùng anh – người đã nói tiếng yêu tôi – ở   Gươm súng khắc ghi lời thề son sắt
           bờ bên kia chiến tuyến                               Bình Thủy, Năm Căn, đăc khu Rừng Sát…
                                                                Ánh mắt theo người khắp nẻo di quân..
           Bởi tôi là con gái “ Ngụy-Quân “,                    Và lênh đênh khi vận nước xoay vần
           Nên một đời dâng hiến                                Tuổi trẻ tang thương, thiên đường đóng cửa!
           Tuổi tên mình và mộng ước tương lai
           Cho cuộc đấu tranh toàn thắng ở ngày mai             Trời tháng tư, mưa còn qua phố nhỏ?
           Tôi kiêu hãnh làm con gái “ Ngụy-Quân “ phất cao lá   Màu Cư-An, trường Thủ Đức còn đâu?
           cờ vàng Quốc-Gia tung bay rạng rỡ!                   Nên tiếng thơ ta vẫn mãi giăng sầu
                                                                Người đã rất xa… bỗng về trong nỗi nhớ…

           Hát cho người Kinh-Kha                                 M.H.HOÀI LINH PHƯƠNG


           Nợ nước oằn vai, người đáp đền sông núi              *  Cư-AnTư-Nguy: tôn chỉ trên phù hiệu của các
           Sao người quên, không trả nợ tình em?                S.V.S.Q xuất thân từ trường Bộ-Binh Thủ-Đức
           Cho nước mắt một đời em nhỏ xuống                    V.N.C.H
           Tay ôm tròn dư ảnh cũ đêm đêm

           Người đã mang theo cuối trời gió bão
                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                142
   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148