Page 121 - Dac San BK 2013
P. 121

Giọng Nam rặc của thằng lính còn trẻ măng, cho        Thấy 36, vâng, đích thân PHƯỚC đang ngồi bó
           tao biết là không còn có thể "khai thác" được gì nữa,   gối  gục  đầu  trên cánh  tay....mà  ngủ,  y  hệt  như  hồi ở
           nên nói:                                             quân  trường,  ngồi  ngủ  gục  ngon  lành  trên  bãi
               - Thôi, mày lên đi.....                          tập.....Tao trườn lên dè dặt từng cen ti met...1 tràng đạn
               Bồn chồn nóng ruột như....gái phải...địt, tao xàng   xé không gian, cày đất bụi tung tóe trước mặt, và bên
           qua xàng lại trong giao thông hào, tìm những vị trí tốt   hông, hú hồn hú vía, đạn né người hay người né đạn?
           có thể quan sát được, mà...có thấy con mẹ gì đâu, cả 1      Viên đạn không có mắt hay tao...né tránh giỏi tài
           rừng  cây  còn  hoang  sơ  trước  mặt,  có  chăng  là  thấy   tình?  Tao bò tới gần 0.5m, rồi 1m, lấy tay chụm miệng
           những giọt nắng xen qua cành lá, là những bụi cây lao   tao la:
           xao, rung ring trước mặt, điểm những đốm sáng lung        - 36, 36 .....Phước, Phứơc ...
           linh  và  những  điệu  múa  lả  lơi  trên  chiến  trường,  tao      Thằng...con....pà, huynh trưởng Phước vẫn im ru,
           nhẩy  đại  ra  khỏi  giao  thông  hào,  chạy  về  phía  trước    không  thèm  trả  lời,  không  thèm  quay  lại,  thằng...cà
           tìm 1 gốc cây cao định trèo lên mà ngó.... Thằng lính   chớn....Tao bò lại gần hơn nữa, lấy tay đặt trên vai lay
           chạy theo, níu áo tao lại la lớn:                    nó .... Tấm bản đồ rơi ra trên tay, Phước nghiêng người
               - Ông làm gì vậy? Trở về ngay, lệnh không cho    đổ  xóng  xoài  trên  mặt  đất,  mắt  vẫn  mở,  miệng  mím
           ông rời tuyến !                                      chặt , nhìn vào cõi xa xôi..... Tao quì gối, lay lay mãi
               Mẹ  con  pà  nó,  cha  đại  đội  trưởng  LÊ  BÁ   miệng gọi tên nó liên hồi, thấy vô ích, tao xốc nách tì
           TƯỜNG, đích thân 09 quá kỹ, cắt hẳn 1 điệp viên theo   người, kéo nó về phía sau.....Bàn tay nhơm nhớp nhầy
           dõi, dòm chừng và bảo vệ, mà tao đâu có biết ? Tao tiu   nhụa,  tao  chùi  vội  vào  ống  quần,  rồi  đưa  lên  xem....
           nghỉu xìu như ....củ cải khi xong việc:              máu....lại  máu.....  Nó  trúng  1  viên  đạn    trổ  từ  hông
               - Thì....thì...tui muốn leo lên coi cho thấy...   sườn phải lên tới bả vai, chết tự lúc nào .......
               - Cái gì, giỡn sao ông ? Tên bay, đạn réo, leo lên      Đích thân 27 lâm nạn
           chỉ tổ tụi nó cho ông rụng như trái mít ....              Cái áo giáp vô dụng, chỉ có tác dụng cản miểng
               Vẫn ì ầm phía trước, vẫn sục sôi rực lửa ngoài kia,   pháo, chứ đạn bắn thẳng, trực xạ là....xuyên tuốt luốt ,
           ở phía sau này, tao như thằng mù...nghe gió kiếm, có gì   vả lại, viên đạn xeo xéo, lựa cái chỗ mà 2 mảnh giáp
           đâu mà nóng nảy, lát nữa thôi, chỉ 1 lát nữa thôi  là tao   được nối với nhau bằng 1 lớp vải nylon mà chui mẹ nó
           được  hân  hạnh  quăng  thẳng  vào  lỗ  lửa  đỏ  lòm  thôi,   vào....Tao vuốt mắt nó, miệng làu bàu chửi đổng:
           ráng chờ 1 chút !!!! Ngây thơ và hồn nhiên như thuở       - Mẹ bà mày, xúi quẩy, nói toàn chuyện xui tận
           nhỏ,  trèo  lên  cao  coi  múa  lân,  làm  như  đánh  giặc  là   mạng, chưa gì đã trăn trối, con...c gì , ra trận còn bày
           màn trình diễn ông địa với kỳ lân nuốt pháo tùng tùng   đặt dở bản dồ ra xem như là  ngồi nhà đọc báo...chết
           xèng ...!! Lại 1 thằng lính chạy ngược về, hớt hơ hớt   đéo  gì  mà  chồm  hổm  như  ngồi...gãi  háng,  ĐM  mày,
           hải, hộc tốc hào hển nói không ra hơi, tao nhào lai :   ĐM mày PHƯỚC...
               - Cái...gì?                                           Nước mắt tao nhỏ dài trên gương mặt buồn xo cúa
               - Ch/ úy ....ông...ông PHƯỚC 36 ổng.....         nó, bàn tay mum  múp,  mượt mà như con gái của nó
               - Ổng ra sao? ĐM mày cà lăm nóng ruột chết mẹ    buông xuôi, không biết có bao giờ bàn tay này được 1
           được !                                               lần vuốt dài trên một mái tóc thề, có bao giờ nó được
               - Ổng ngú hay sao đó, ngồi 1 đống  chả nói gì, cả   vân vê những chiếc lá....điêu bông trong quần phụ nữ,
           trung đội nằm im chờ lịnh mà ổng tỉnh bơ, ngồi bó gối   có bao giờ nó ve vuốt trên bầu ngực căng tròn sức sống
           ngủ, tụi tui chờ thấy mẹ không thấy ổng nhúc nhích gì   của  đàn  bà?...Hết  rồi,  không  còn  nữa...trực  thăng  đã
           hết, nên Trung sĩ DUY, trung đội phó kêu tôi về  xin   chở mày về  sơn màu tang trắng, đất trời đã đảo lộn
           chỉ thi......                                        tiễn đưa một linh hồn...... vĩnh biệt mày, thằng con..c
               Tao linh tính có chuyện gì kỳ cục, quên cả mệnh   đích thân 36 của đại đội 31, Tiểu đoàn 3 Nhẩy dù....
           lệnh  phải  nằm  tại  chỗ,  quên  cả  thằng  lính  theo  dõi   Vĩnh...biệt....mày....!!!
           mình, túm cổ lôi xềnh xệch thằng lính mới chạy về:        Bài điếu văn của tao có hay, có dài cách mấy cũng
               -  Đâu, đâu, ổng ở đâu? Mày dẫn đường cho tao    đếch làm nó sống lại được, chỉ làm lòng mình chùng
           mau lên.                                             xuống, chỉ làm hồn mình thêm bâng khuâng....Tao thẫn
               Chạy  1  hồi  lên  phía  trước,  gặp  lổn  nhổn  mấy   thờ lê bước về tuyến mà hồn rỗng tuếch, chơi vơi....
           thằng  lính  núp  sau  gốc  cây,  tao  mặc  kệ  lao  về      Thằng máy khều khều, đưa tao ống liên hợp, tao
           trước....thằng  lính  kéo  lưng  làm  tao  chúi  nhủi  vào  1   ngạc nhiên, làm đếch gì có lính, làm đếch gì cầm quân
           gốc cây khác :                                       mà có ai gọi?
               - Đó, đó, ổng kia kìa Ch/úy, đang ngồi kia kìa !!      - 09 gọi ông nè Ch/úy

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                120
   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126