Page 91 - Dac San BK 2013
P. 91

- Nhớ anh quá hà mà cũng  ghét anh quá đi mất    trên đó, tôi ôm ngang hông nàng và đỡ nàng ngồi trên
           thôi!.                                               đó trước. Sau đó mới tới phiên tôi. Nàng e dè kéo vạt
               Sao lạ vậy hè ? Đã nhớ mà lại ghét. Cái tình cảm   áo dài phía sau tránh cho khỏi nhăn, hình như đây là
           con người ta thật khó hiểu, tôi cũng đâm ra ngây ngây   thói quen của người phụ nữ Việt Nam mặc áo dài mỗi
           dại  dại  trong  cái  choáng  ngợp  của  tình  yêu  khi  dạo   khi ngồi xuống thì khẽ kéo vạt áo sau ra trước hay thả
           bước bên nàng.                                       dài ra sau cho khỏi nhăn mà cũng cho kín đáo. Tôi ngồi
               -  Anh  cũng  nhớ  em  quá  sức,  nằm  mơ  còn  thấy   kế bên nàng, đưa tay quàng lên vai nàng và kéo nhẹ cả
           dáng em nữa.                                         thân mình nàng sát vào người tôi. Dường như bây giờ
               Tôi hơi phóng đại một tí vì trong thời gian huấn   chúng tôi hoàn toàn dành cho nhau mọi âu yếm ân cần.
           nhục, có lúc nào đó được nghỉ ngơi một chút là lăn ra      - Em!
           ngủ như chết.                                             - Dạ ! Gì vậy anh?
               Hai  đôi  chân  cứ  lần  hồi  bước  chung  với  nhau      - Yêu em quá đi mất thôi!
           nhưng  hình  như  bước  chân  của  tôi  lúc  nào cũng  trội      - Em cũng vậy.
           hơn nàng một chút làm nàng cứ phải níu cánh tay tôi       Nàng nói nhẹ như hơi thở và ngước mắt nhìn tôi.
           lại. Để giảm lại bước chân  quen… chạy, tôi đưa cánh   Hai ánh mắt gặp nhau chan chứa biết bao nhiêu điều
           tay rắn chắc kéo nàng sát bên vai mình, nàng để yên   không cần nói cũng đủ hiểu ngầm. Cặp mắt nàng long
           nhưng có vẻ hơi run run...                           lanh như 2 giọt sương.
               - Em có cảm thấy lạnh không?                          Tôi hôn nhẹ lên trán nàng mà đã hơn một lần, tôi
               -  Bên  anh  em  thấy  ấm  hẳn  lên  mà  sao  cả  mấy   nói  đùa  là  cái  trán  này  vừa  thông  minh,  vừa  bướng
           tháng trời chẳng có tin tức gì của anh cả, em lo quá,   bỉnh, vừa dữ dằn... nhưng bản lãnh lắm đây. Lần đó tôi
           hỏi thăm mấy em của anh thì họ cứ nói là anh vẫn đang   bị nhéo một trận tím bầm cả cánh tay. Nàng cứ để yên
           học ở quân trường. Sao không viết cho em mấy hàng    như tận hưởng hạnh phúc đang tràn ngập. Tôi tiếp tục
           để em khỏi lo? Nàng hỏi một thôi một hồi.            hôn lên đôi mắt nàng, đôi mắt mơ màng ướt rượt long
               Thú thật, tôi cũng hơi sơ ý, không một lời một chữ   lanh như hai hòn bi ve làm say đắm lòng người. Tôi
           cho  nàng. Vì  nghĩ  mình  gần  nhà, nếu  cần  gì  chỉ  cần   cảm thấy hơi thở dồn dập của nàng qua lồng ngực. Hôn
           nhắn vài người quen là… xong. Vậy mà cũng không      phớt nhẹ lên môi nàng, chợt nàng đẩy vội tôi ra:
           xong. Không hẹn mà cùng khoác tay nhau thong thả về       - Không được đâu anh, Tội chết!
           phía nhà nàng. Thú thật mấy tháng trời đây là giây phút      Tôi  cũng  cảm  thấy  mình  thiếu  tự  chủ.  Quả  thật,
           thoải  mái  nhất,  hạnh  phúc  nhất, êm  đềm  nhất  mà  tôi   khi  2  người trẻ  đang  yêu  nhau thì  sức sống  nó  hừng
           đang được hưởng!!!                                   hực từ thể xác lẫn tâm hồn cả hai phía. Mọi cảnh vật
                 Hai chúng tôi bước qua cổng để vào sân nhà nàng.   xung quanh dường như vô nghĩa. Nếu có phép mầu nào
           Dường như tin đồn tôi về phép cũng đã được chuyền đi   đó làm cho cái kim đồng hồ nó quay ngược, thì quả là
           khá nhanh. Thấy trong nhà còn có người thức, thì ra   điều  huyền  diệu  với  tôi.  Cảm  thấy  đêm  cũng  đã  quá
           ông bố nàng cũng chong đèn ngóng con gái và chàng    khuya rồi mà càng lúc sương đêm càng xuống nhiều.
           rể tương lai. Thấy ông ra mở cửa, tôi vội lên tiếng chào   Dù không muốn nhưng việc gì cũng vậy. Cũng có lúc
           và xin phép thì ông vội lên tiếng:                   phải chia tay.
               - Tôi đã gặp bố anh ở nhà thờ, mà ông cũng đã         - Đêm khuya quá rồi! Thôi em vào nghỉ đi rồi mai
           biết anh về phép rồi.                                mình còn nhiều thời gian dành cho nhau, Anh sẽ xin
               Số là bố tôi và bố nàng là bạn hàng xóm và 2 ông   phép bố mẹ em, mình sẽ đi với nhau một buổi.
           cũng  rất nhiều  lần  hay  bàn  chuyện  thời  sự  với  nhau.      Dù không muốn, chúng tôi cũng bịn rịn chia tay
           Tôi lí nhí mấy câu trong miệng cho phải phép và xin   nhau, tôi còn nhắn với nàng là cho tôi gởi lời chào bố
           ngồi ngoài hàng ba cho thoải mái nhưng ông nói liền:   mẹ nàng. Nắm tay nhau mà không muốn rời, tôi kéo
               -  Vào  trong  nhà  này  mà  ngồi,  kẻo  đêm  sương   nàng  sát  vào  thân  mình  rồi  một  cách  tự  nhiên  2  cặp
           xuống nhiều không khéo lại bị cảm.                   môi  gắn  chặt  nhau  không  thể  dứt  được.  Thời  gian
               - Cám ơn ơn Bác, tụi con ngồi ngoài hàng ba cũng   không  gian  quanh  chúng  tôi  như  đứng  lại.  Nàng  lả
           được rồi.                                            người đi trong vòng tay tôi, hơi thở dồn dập đứt quãng.
               Ông không nói tiếng nào, khép hờ cánh cửa lớn    Hơi thở nàng gây cho tôi như quyến rũ, như say đắm
           rồi thấy trong nhà tắt đèn.                          như quay cuồng. Khi rời môi nhau chúng tôi giống như
               Ngoài hàng ba có xây một balcon để vừa trang trí   2 người say rượu hay đúng hơn là 2 kẻ đang say tình.
           vừa tránh mưa nó hắt vào nhà. Tôi chỉ cần nhón người      Rời nhà nàng, lòng tôi chợt bừng lên nỗi rộn rã,
           lên một tí là đã thượng lên đó rồi, nhưng trước khi ngồi   hạnh  phúc  tràn  ngập!  Niềm  hạnh  phúc  sống  bên  cha

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 90
   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96