Page 92 - Dac San BK 2013
P. 92

mẹ, anh em, với người yêu và cả với quê hương bao
           trùm quanh tôi. Vạn vật đáng yêu quá chừng!!!        Xa rồi Tăng Nhơn Phú
               Tôi phải làm gì đây cho xứng đáng với niềm tin   Là ... xa em sao anh?
           của mọi người?                                       Cho tình yêu con gái
                                                                                                 Nghe lệ nhòa mong manh.
           CSVSQ VŨ  NGỌC  LINH   311



                                                                Tình Khúc Cư-An 1


           Ngày Anh Rời Tăng Nhơn Phú                           Em viết hoài những bài thơ Thủ Đức


                                                                Gửi riêng mình sao chẳng có hồi âm?
                                                                Để trường tan, cô trò bé khóc thầm
           Mai rời Tăng Nhơn Phú                                Tay che nón nghe ngỡ ngàng... biết mấy!
           Đừng quên em nghe anh!
           Mai rời Tăng Nhơn Phú                                Áo Cư An đã mịt mù quan tái
           Bỏ người thơ... sao đành?                            Alpha vàng chừ trú đóng phương xa
                                                                Galon đen giờ lấm bụi hoen nhòa
           Anh đi, trời Thủ Đức                                 Rừng biên giới, quên thư về hậu tuyến
           Sẽ buồn hơn hôm nay
           Em cười vương mắt đỏ                                 Mình ruổi dong tháng năm dài chinh chiến
           Sương gió ngàn, mưa bay                              Em biết rồi, sao vẫn trách ... kỳ ghê!
                                                                Chiều cuối tuần hồn cứ ngỡ mình về
           Vai ba-lô tay súng                                   Khi thấp thoáng nghe quen màu áo cũ
           Xa quân trường ngày xưa...                           Mình biết không trời mùa thu hậu cứ
           Những đồi cao, lũng thấp                             Em nhớ mình nên mắt đỏ, môi khô
           Những con đường sáng, trưa                           Gió cũng buồn nên gió rít bơ vơ
                                                                Lá se úa nên hồn em cũng úa
           Bao giờ ra đơn vị
           Nhớ thư về cho em                                    Cô sinh viên chả còn chăm ngoan nữa
           Ở đây em cầu nguyện                                  Vào giảng đường cứ viết mãi thơ suông
           Anh chiến đấu bình yên Bao giờ ra đơn vị             Phố Duy Tân hiu hắt lệ em hờn
           Nhớ thư về cho em                                    Và trường Luật cũng bơ vơ từ đó...
           Ở đây em cầu nguyện
           Anh chiến đấu bình yên                               Tại em gái thương hoài người sương gió
                                                                Nên còn yêu quân trường cũ mình qua
           Giã từ Tăng Nhơn Phú                                 ( Alpha vàng – Trai Thủ Đức hào hoa
           Màu Galon đen buồn                                   Cho khờ dại hồn thơ người phố thị)
           Alpha vàng rạng rỡ
           Có nghe hồn vấn vương?                               Mình có trách sao em hoài ủy mi?
                                                                Thôi đừng hờn “ thi sĩ “ nữa mình ơi!
           Trả em chiều hò hẹn                                  Mai mình về em đền vạn hôn môi
           Đêm cuối tuần bên nhau                               Cho áo chiến lãng quên đời gian khổ.
           Những vòng tay, ánh mắt
           Những môi cười xôn xao                               MH Hoài Linh Phương

           Bao nhiêu buồn em nhận
           Vạn lời sầu em mang
           Cho người trai sương gió
           Đường quân đi huy hoàng
                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 91
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97