Page 125 - DAC SAN BK 2015
P. 125

để chồng tôi chết thì phải trả lại. Tôi điếng người   đau đớn, chòm xóm vây quanh thương cảm. Tôi
           bàng hoàng đứng như trời trồng, giá chị hiểu được    vào phân bua cùng ông, ông vẩn giận dữ không để
           tôi cũng như chồng chị do trung uý Hội điều động     tôi giải thích, tôi chạy về đồn báo sự việc về CK,
           mà lúc đó tôi phụ trách trung đội của tôi dưới đồn,   xin tản thương gấp cho cô gái, anh Ninh nghe tin
           tôi vô can với cái chết của chồng chị, có điều tôi là   người yêu bị nạn, anh đứng ngồi không yên, đốc
           cấp chỉ huy còn lại gom lính về cho đại đội, chị     thúc  xin  tản  thương  cho  nàng.  Tôi  chạy  lên  nhà
           tưởng  tôi  là  người  trách  nhiệm  về  cái  chết  của   ông Sáu nói ông đưa cô gái lên quận chờ, sẽ có
           chồng chị nên mới ra nông nỗi.                       máy  bay  đưa  đi  chữa  trị,  khoảng  mười  giờ  đêm
               Cũng thời  gian tôi thay thiếu uý Cẩn xuống      trực thăng đến chở cô ra Mỹ Tho cứu cấp. Cô bị
           đồn trấn thủ, có anh Ninh ngạch tham sự được tỉnh    mù mắt, một mảnh đạn bằng nửa hạt ngô đã cướp
           cử  xuống  làm  phó  quận  tạm  thời  đợi  có  người   đi cửa sổ linh hồn cô. Cho xuất viện bác sĩ gởi cô
           ngạch đốc sự sẽ là phó quận chính thức, anh dáng     miểng đạn oan nghiệt làm dấu ấn kèm theo lời phê
           thư sinh, cao ráo, hiền lắm. Do công việc phải tiếp   trong  giấy  chứng  thương,  miểng  đạn  thuộc  loại
           xúc  với  thương  buôn,  anh  quen  ông  Sáu  Hậu  là   "dourdoum" cổ lỗ  sĩ  thời  Pháp thuộc  mà chỉ  đối
           chủ  trại  hòm  gần  nơi  đồn  tôi  trú  đóng,  anh  hay   phương mới có và xử dụng. Tôi nghe tin từ ông
           được ông Sáu mời xuống nhà chơi và  hay mời ăn       cho  biết  thở  phào  nhẹ  nhõm,  lời  phê  của  BS  đã
           uống. Mỗi lần như vậy, anh hay xuống tận đồn rủ      minh oan cho tôi, sự giao tế giữa ông và tôi được
           tôi đi cho có bạn và an tâm về an ninh. Ông sáu      vãn hồi tuy kém sự ân cần của lúc trước. Cô mang
           Hậu  có  năm  người  con,  cô  con  gái  đầu  lòng   thương  tật  suốt  đời,  anh  Ninh  cũng  xa  dần  cụôc
           khoảng  mười  bảy  tuổi  khá  xinh,  cô  có  nét  đẹp   tình từ đo. Cho đến tận bây giờ tôi vẫn tự hỏi, có
           giống mẹ hiền hoà, phúc hậu làm xiêu lòng ông        ai phủ nhận “Điển Tích Vi Cố” từ xa xưa có còn
           phó. Anh đem lòng si mến, sau một thơi gian tìm      được lưu truyền mãi không. Tôi cũng không biết
           hiểu chỉ qua ánh mắt nhìn nhau say đắm mà chưa       anh Ninh ở đâu đó trên đất Mỹ hay còn ở lại bên
           nắm tay nhau sánh vai dạo phố, anh  quyết định đi    Việt Nam có ghi nhớ nỗi oan khiên của cô gái quê
           đến hôn nhân, Anh tâm sự ít bữa, về Sàigòn mời       ngày nào không.
           ba má xuống xin  cầu hôn, tôi thấy vui  vui  thầm         Sang  tháng  3  năm  1969  tôi  có  lệnh  đổi  về
           chúc mừng anh. Thế rồi vào một buổi chiều của        Tỉnh làm ở phòng 3 điền khuyết chỗ trung uý Lai
           tháng  9  khoảng  năm  giờ  chiều  mặt  trời  chưa   trưởng phòng, chạy sang làm trưởng ty Chiêu hồi
           xuống thấp, tôi từ trên quận về, mới bước vào tới    thời trung tá Lợi Nguyên Tấn, trung uý Tiến lên
           cổng đồn, người lính gác báo thiếu uý, tôi thấy ba   thay, tôi là phụ tá kiêm sĩ quan hành quân. Thời
           chiếc xuồng có người mặc đồ đen bơi qua rạch Cả      gian này những cụôc hành quân từ cấp QK, SĐ,
           Kính cách đồn chừng 800 trăm mét, tôi táy máy        TK vùng lên truy lùng VC sang tận Cao Miên, tôi
           lấy ba trái đạn súng cối phóng xuống nơi nghi có     mệt nhoài với những cụôc hành quân trong nội địa
           VC, sau khi ba  trái đạn phát nổ  thì một chập từng   tỉnh Kiến Tường, có ngày theo BCH/HQ trên Bộ,
           tràng AK và súng  liên thanh bắn xối xả lên đồn      có ngày bay trên trực thăng chỉ huy với trung tá
           tưởng  chừng  chúng  mở  cụôc  tấn  công.  Để  phản   Tri là tiểu khu Phó điều động hành quân liên tục
           ứng tôi cho trung liên vá súng cối bắn ào xuống      tôi như ná thở. Trung tá Tri tính nóng nảy mỗi khi
           làm  chúng  im  bặt.  Thầy  trò  chúng  tôi  còn  đang   liên lạc với các đơn vị dưới đất, ông hay chửi thề
           bàn tán thì phía đầu ấp ông Sáu Hậu hớt hải te te    trên máy, một lần gọi pháo binh  bắn yểm trợ điều
           chạy tới cổng đồn, với cử chỉ giận dữ hung hãn,      chỉnh không vừa ý, ông đ ..m trung uý Tuệ là pháo
           ông vung tay xỉa xói sao thiếu uý cho súng bắn lên   đội trưởng, Tuệ nó có ngán đâu nó cũng chửi đ ..m
           nhà dân làm con gái tôi bị thương, tôi sẽ lên tỉnh   lại, ông nổi đóa trên trực thăng, ông đòi thò chân
           thưa ông. Trời đất, tôi điếng lặng như trời trồng,   đá chết mẹ, nó thách ông xuống, mặt ông giận tím
           VC  từ  dưới  bắn  lên,  chúng  tôi  bắn  trả  về  phía   đập mạnh ống liên hợp xuống sàn máy bay, tụi cố
           chúng,  nỡ  lòng  nào  bắn  ngược  vê  phía  nhà  dân.   vấn Mỹ ngơ ngác, tôi ngồi xếp re e ngại.
           Tôi sắp đặt cho lính canh phòng, tôi vội lên nhà          Có sự bàn giao giữa trung tá Lợi Nguyên Tấn
           ông, Cô con gái một tay bụm mắt phải, máu dịn ra     và trung tá Lý Trọng Mỹ từ Sư đoàn 21 về. Ông

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 125
   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130