Page 220 - DAC SAN BK 2015
P. 220
Những cái tên không thể quên
BK Trà Thanh Long 33
Lá thư bạn tôi đang trên màn hình comp trước Chúng tôi vui mừng chào nhau, vây quanh lại
mặt. Nó ở đó đã 2 tiếng đồng hồ rồi, vậy mà tôi giới thiệu tên mình, những anh sĩ quan Sữa vừa
vẫn chưa biết phải bắt đầu viết từ đâu để mở màn gia nhập Sư Đoàn 23 anh dũng, kiên cường.
cho câu chuyện .
Mới 2 ngày trước, anh gọi cho tôi:
- Tao thèm ...bạn quá, mày ơi!
Tôi trả lời:
- Thì ghé tao đi ! Bà xã tao đang ở VN, tao
cũng đang một mình. Đến đây làm vài lon để sưởi
ấm tấm thân già.
Chúng tôi chỉ 2 đứa, mà chuyện kể cứ triền
miên, kéo dài từ năm giờ rưởi chiều mãi đến gần
mười một giờ đêm. Anh tâm sự:
- Tao muốn mày kể cho bạn bè mình nghe
những kỷ niệm không bao giờ quên của tao để tô
thắm thêm một thời Bất Khuất luôn ấp ủ trong tao
suốt 40 năm qua. Tôi: Nguyễn Hùng Điện 32, vẫn còn nhớ như
- Ừ ! Tao sẽ cố làm, được đến đâu, hay đến in những nét mặt bở ngở đầu đời. Tên của các anh
đấy.Vì mỗi đứa gánh vác trách nhiệm mỗi Quân là Bùi Quốc Tuấn 34, Mai Bá Tòng 35, Hoàng Bá
Khu khác nhau, tao vùng 4, còn mày cao nguyên Thông 32, Nguyễn Văn Điện 34, Hồ Mai, Vũ
gió hú, nên không chắc tao theo được ý mày muốn Hồng An 32, Nguyễn Thanh Sơn 32 ... Chúng tôi
nói. chờ tập trung đầy đủ để về trình diện Sư Đoàn.
Sau vài lon Budweiser, men bia dẫn chúng tôi Từ khắp mọi miền đất nước, đây là lần đầu
về với kỷ niệm. Không cần dấu cảm xúc, anh bắt tiên chúng tôi nhìn thấy cao nguyên bạt ngàn cây
đầu kể..... xanh và đá sỏi. Có những địa danh dù muốn dù
không cũng đã đi vào lịch sử, những Chư Pao với
Những Cái Tên Không Thể Quên ! câu thơ nhuộm đầy nước mắt:
Túi quân trang to đùng trên vai không làm tôi Chư Pao ai oán ,hờn trong gió,
cảm thấy nặng nhọc sau một năm trời miệt mài Một tấc khăn tang , một tấc đường.
trên thao trường thấm đượm mồ hôi tuổi trẻ. Thời
điểm này là những ngày giữa tháng 11 năm 73, tôi Những trường trung học Hoàng Đạo với áo
hiên ngang bước vào cổng trại tiếp nhận, địa danh dài sáng trắng sân trường, những Hàm Rồng gió
của nó có tên gọi là đồi Đức Mẹ nằm ngay ngã ba cát mịt mù, những Pleiku với buổi chiều quanh
Đắc Đo trên quốc lộ 14. năm mùa đông. Cao nguyên còn có những đôi vú
Tôi thoáng thấy một vài cái quai chảo sáng trần trụi của những cô gái Thượng làm lạ lẫm và
bóng mang bảng tên màu xanh chữ đỏ. Đó là dấu gợi trí tò mò những chàng trẻ tuổi.
hiệu nhận bạn, mặc dù có những gương mặt tôi Chúng tôi là khách thường xuyên của quán
chưa gặp bao giờ. Bảng xanh chữ đỏ là dấu hiệu cơm xã hội Pleiku với những bửa cơm cá kho, dưa
duy nhất mang chúng tôi xích lại gần nhau, tạo muối đạm bạc vì đồng lương ít ỏi ban đầu, lại
nên thân tình gắn bó như đã có tự bao giờ. chưa được chuyển về đơn vị mới. Tôi chưa quên
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 220