Page 273 - DAC SAN BK 2015
P. 273
Chỉ Còn Là Kỷ Niệm
Phi Yến em còn là một cô học sinh của trường nữ trung
học Lê Văn Duyệt, trong những buổi ra chơi đã
Mùa thu thưa nắng gió mang niềm nhớ
Trời chiều man mác buồn nát con tim
Lệ tình đẫm ướt tà áo trinh nguyên
Kỷ niệm êm đềm còn in trên giấy…..
(Thu Sầu của Lam Phương )
Tiếng hát của cô ca sĩ thân quen phát ra từ cái
speaker nhỏ, một bản nhạc mà người bạn của anh
đã gởi đến cho em hôm nay, bài hát mà ngày xa
xưa em vẫn thường hát mỗi khi nhớ đến anh, trong
những tháng ngày anh hành quân ở những vùng
đất hoang vu xa thăm thẳm, những vùng đất mà
cái tên gọi thật xa lạ với em như, Gio Linh, cùng chúng bạn vây quanh cái gánh hàng rong của
Neakluong, Kongpong Trabek, chiến khu D, Hố bà Ba bán cóc, ổi, soài, những quả cóc, quả ổi, trái
Bò, Bời Lời…v..v.. Những vùng đất mà khi thư soài xanh dòn được đem ngâm với nước cam thảo
anh viết gởi về, em chưa kịp học thuộc địa danh vàng ngậy bên cạnh chén muối ớt đỏ tươi, khiến
nơi anh đóng, thì đơn vị anh đã chuyển quân qua bọn con gái tụi em nuốt nước miếng ừng ực khi
vùng đất khác . ghé vào gánh hàng này, những ngày tháng cặm cụi
Anh yêu dấu! với bài vở để học thi từng cá nguyệt, những ngày
Thế là mình đã mất nhau hơn 30 năm rồi đó tháng lần chuyền tay nhau những cuốn tiểu thuyết
anh, hơn một nửa đời người và cũng là gần một tình cảm nói về những mối tình của lính, có những
phần ba thế kỷ phải không? Vậy mà em cứ ngỡ mối tình kết thúc rất đẹp, nhưng cũng có những
như là vừa mới mất anh ngày hôm qua, có lúc ngồi mối tình kết thúc một cách bi đát dở dang để khi
nghe lại một bản nhạc mà ngày xưa vẫn cùng ngồi đọc xong đứa nào đứa nấy hai mắt đỏ hoe. Thế mà
bên nhau nghe, nhắm mắt lại tìm chút dư hương, em vẫn mơ được làm người yêu của lính.
để em tưởng chừng như anh vẫn đang ở bên em. Và trong những buổi học gần cuối năm chúng
Cuộc sống ở đây thật khô khan và con người em rất là bận rộn cho buổi tất niên, ban biên tập
như một cái máy, sáng dậy đi làm vào đến sở là thì các chị lo sáng tác, ghi chép, biên soạn, nào
làm một hơi, đến giờ nghỉ giải lao thì chạy ra hình ảnh, bài vở ...v..v…cho tờ báo xuân, ban văn
cafeteria, uống vội một ly café xong rồi lại vào nghệ lo những chương trình ca vũ nhạc kịch, ban
làm tiếp, hết giờ thì về, leo được lên cái xe thì lo tổ chức thì lo thu tiền bán vé sổ số giúp vui, thì bà
chạy thật nhanh. Rồi còn lo cố gắng sao cho kịp giám thị bước vào lớp để chuyển giao thông cáo
lúc vì nếu chậm trễ thì freeway kẹt có khi tới hai mới của bà hiệu trưởng là “tất cả các học sinh lớp
tiếng đồng hồ mới về được đến nhà, thay vì chỉ 10 và 11 ban A, B, C toàn trường, mỗi người hãy
mất 45 phút do đó em cũng không có thời gian để thêu một cái khăn tay và viết một lá thư để ủy lạo
nhớ đến anh, để ôn lại những gì còn nằm trong ký các anh chiến sĩ nhân dịp xuân về, nội dung của
ức nhỏ bé của em. Hôm nay trời vào thu, mây mù bức thư là khích lệ, và tri ân các anh chiến sĩ đã
bao phủ cả khung trời thương nhớ của em, làm hy sinh cho chúng ta có những tháng ngày êm ấm,
cho tim em co thắt lại, cho lòng em quay quắt nhớ lời thư không được ủy mị, đưa tình hay lãng mạn,
thương anh, nhớ về những ngày xưa thân ái, thuở và cấm không được ghi tên cùng với địa chỉ của
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 273