Page 336 - DAC SAN BK 2015
P. 336
nên đã đưa xuống đây cả mấy chục chiếc xe GMC lẳng bên hông cũng không giúp anh có vẻ ngoài
và xe jeep các loại, kèm theo một lệnh miệng: oai hùng của người lính chiến. Nhưng tất cả
“ Mỗi xe chỉ có đầy bình xăng, xử dụng chiếc những thứ đó chỉ là bề ngoài. Sức chịu đựng bền
nào đến hết xăng là bỏ luôn.” bĩ và ý chí sắt thép của anh Ân được truyền tụng
Vừa xe, vừa gạo, và quân trang chất thành theo chiều hướng huyền thoại hóa trong trung
những đống cao giữa trời, trên những đám ruộng đoàn.
khô. Ân tiếp tôi ngay tại vị trí chiến đấu của Tiểu
Trung Đoàn có ba Tiểu Đoàn, không có đại Đoàn 2/53. Khuôn mặt trẻ trung, nhưng dầy dạn
đội trinh sát và đại đội chỉ huy công vụ. Một Tiểu vẻ phong trần, nụ cười chân tình như chỉ những
Đoàn đóng chung với BCH Trung Đoàn, làm lực người lính chiến mới biết cười như vậy. Ân bảo
lượng trừ bị, hai Tiểu Đoàn bung ra xa. Trong đó tôi:
có một Tiểu Đoàn hành quân tái chiếm xã Mỹ - Anh đến chậm mất hai ngày.
Lộc, một khu trù phú của quận Cần Giuộc, bị một - Hai ngày sớm hơn đã xảy ra chuyện gì?
Tiểu Đoàn địa phương của địch xâm nhập, truy - Pháo. Địch pháo như mưa, pháo dội vào các
giết các nhân viên xã ấp và các trung đội nghĩa đơn vị chúng tôi. Sau pháo, chúng xung phong.”
quân.
Giữa một cuộc chiến không nhìn thấy tương Sáng ngày 27 tháng 4 /1975, khoảng 10 giờ
lai, và phải chỉ huy một đơn vị như chiếc áo cũ sáng. Khi chúng tôi đang ngồi uống cà phê trong
mục nát, được vá víu bằng những tấm vải đủ màu, một phòng học được dùng làm Trung Tâm Hành
nhưng Đại Tá Võ Ân cùng tất cả chúng tôi đã sống Quân, nghe tiếng trực thăng đang đảo thấp một
với nhau thật vui vẻ, chí tình. Với tôi, đó lại là thời vòng đáp xuống đám ruộng khô phía trước, cách
gian đáng ghi nhớ nhất trong cả mười một năm chúng tôi chừng hơn100 mét. Nghĩ là trực thăng
binh nghiệp. Cái ranh giới chỉ huy gần như nhỏ CNC đến làm việc cho Trung Đoàn, Đại Tá Ân
lại, để nhường cho cái tình huynh đệ. Điều này có bảo tôi lấy một chiếc xe jeep mới toanh, không
được phần lớn là nhờ vào anh - Đại tá Võ Ân. mui, chạy ra đón phi hành đoàn. Vì trời nóng, nên
Ngày xưa, khi còn chỉ huy các Tiểu Đoàn, đa số chúng tôi đều mặc áo thun. Tôi không kịp
trung đoàn hùng mạnh, tham dự nhiều trận chiến mặc áo lính, lái xe chạy băng qua mấy đám ruộng
cam go ở Bình Định, Pleiku, Kontum, Quảng Đức, khô và dừng lại trước chiếc trực thăng vừa đáp
anh vẫn vui vẻ thân tình như hôm nay. Với bạn bè xuống. Bỗng bất ngờ, ngạc nhiên khi thấy một
hay đàn em, thuộc cấp lúc nào anh cũng dùng hai người vừa bước xuống, tay cặp chiếc mũ sắt ngụy
chữ “mi, tau”. Sĩ quan trong đơn vị thực sự xem trang có gắn 3 ngôi sao. Theo sau là một vị Trung
anh như một người anh, hay một ông thầy của thời Tá trên tay cầm khẩu M-18. Tôi giật mình, nhận ra
trung học. đó là Trung Tướng Ngô Quang Trưởng. Vội vàng
Tháng 11 năm 1973, Phóng viên chiến trường bước xuống xe, tôi đứng nghiêm đưa tay chào.
Dương Phục, trong một lần đặc biệt đi theo đơn vị Ông bước tới gần tôi. Trong tiếng cánh quạt trực
của anh, khi ấy là Trung Đoàn 53 thuộc Sư Đoàn thăng chưa dừng hẵn, tôi nghe ông hỏi lớn:
23BB, đang quần thảo với địch trong một trận - Có Đại Tá Ân trong đó không?
chiến vô cùng khốc liệt tại Quảng Đức, đã viết: - Trình Trung Tướng, có.
Tôi trả lời và mời ông lên xe, nhưng ông từ
“Tôi vác ba lô ra xe và hai tiếng đồng hồ sau chối, bảo là ông muốn đi bộ. Có thể là ông có ý
có mặt bên cạnh đơn vị có nhiệm vụ tái chiếm hai cho tôi chạy vào trước để báo cho đại tá Ân, tôi
tiền đồn Bu Prang và Bu Bong đã lọt vào tay địch đoán thế.
quân trong cuộc tấn công ngày 4.11 vừa qua. Tôi vội vã lái xe chạy vào BCH la lớn cho
Trung Tá Võ Ân, Trung Đoàn Trưởng Trung Đại Tá Ân và mọi người biết:
Đoàn 53 Bộ Binh, trông giống một giáo sư hơn là - Trung Tướng Ngô Quang Trưởng tới thăm
một đơn vị trưởng tác chiến. Cả bộ chiến phục bụi chứ không phải phi hành đoàn.
bậm, bẩn thỉu, và khẩu súng lục Colt 12 đeo lủng
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 336