Page 343 - DAC SAN BK 2015
P. 343
- Tao chưa rõ nó đi hôm nào. Hồi nãy, định nhân, nhắc nhớ biệt ly tan tác trong triệu con tim.
tấp vô rủ nó đi uống cà phê thì thấy hai thằng công Mùa biển êm hay biển động, người ta vẫn ra đi.
an ngồi hút thuốc ngoài hàng ba nhà nó... tao vọt Giờ này đây, bao con thuyền mong manh đang
thẳng tới mày... đưa thuyền nhân lênh đênh vượt đại dương tìm tự
Rất nhiều lý do bị công an chiếm lấy nhà. Nhà do.
có người vượt biên là một lý do thường thấy nhất. - Giờ còn tụi mình...
Vinh thẫn thờ: Vũ nói lầm thầm rồi bỏ lửng, nhưng Vinh
- Ừ!... chắc vậy rồí... cầu mong cho nó đến hiểu ý bạn mình. Chọn con đường cùng phải ra đi,
nơi bình an! rời bỏ quê hương cùng thân bằng quyến thuộc như
- Mùa này biển bắt đầu êm... một lần đi là một lần vĩnh biệt, sao không khỏi
Vũ tìm một lý do để cùng Vinh an tâm hơn về đớn đau. Nghìn trùng cách biệt, biết bao giờ được
bè bạn. Nhưng cả hai đều biết, tin tức nhận được trở về đón xuân quê hương. Cả hai yên lặng, lòng
về vượt biển lắm thương đau. Cái giá của tự do thẫn thờ quyện theo khói thuốc và chợt nghe khói
đánh đổi bằng chính mạng sống của mình và thuốc vương cay đôi mắt.
người thân. Ai cũng biết, nhưng đều chấp nhận khi Vũ và Vinh nhìn theo bóng dáng chiếc tàu
ra đi. ngoài sông xa dần, lòng chập chùng với lắm ưu tư.
Tiếng máy tàu văng vẳng. Vinh ngó theo ánh
mắt Vũ ra ngoài sông. Xuân sắp về!
Gió từ giòng sông thoáng nhẹ, man mát mùa
xuân. Nước lớn đầy, màu phù sa trải lên trên hai
bên bờ, làm con sông trước quán trông rộng mênh
mông.
Chiếc ghe chở nặng, trầm mình chầm chậm
xuôi theo giòng nước. Tiếng máy thư thả êm đềm,
như không muốn khuấy động yên bình. Ghe chở
hàng, mui gỗ đóng kín, dài đến nửa lòng khoang.
Dưa hấu chất vun đầy ra đến tận mũi ghe. Người
đàn bà đứng kềm cái máy đuôi tôm gắn cặp phía
sau ghe, giữ hướng tàu chạy. Dưới khoanh bóng
mát nhỏ hẹp của mái che, ông chồng ngồi bẹp trên
nóc mui vừa lua miếng cơm, vừa trông chừng hai
đứa con cùng sông nước với vợ. Đứa con gái lớn
vừa ăn, vừa đút cơm cho em. Đời thương hồ, lấy
ghe làm nhà, quanh năm đây đó để mưu sinh. Đời
dập dềnh suốt tháng này sang năm khác, mấy đứa
nhỏ học hành chữ được, chữ mất, sao không khỏi
chạnh lòng. Cuộc sống trên sông thiếu thốn đủ bề, Mùa xuân về trong không gian, trong mùa
gặp khi ốm đau không kịp đưa lên bờ cấp cứu. màng, nhưng xuân quê hương đã không còn,
Những con sông chở nặng phù sa mang đến nguồn không về trong lòng người!
sống cho hàng vạn người, nhưng nó cũng cướp đi Ven theo hai bên bờ sông, những đám lục
không biết bao nhiêu người chồng, người cha, và bình còn vướng víu với hàng lau, lao chao nhấp
cả những đứa trẻ không may… Thường thì đời cha nhô theo gợn sóng đùa vào. Những mảng lục bình
lại nối tiếp đời con cứ đeo mang nghiệp trôi dạt ngoài khơi, lững lờ theo vận nước đang đổi chiều
trên sông nước. Cuộc đời thương hồ nay đây, mai trôi ra cửa biển...
đó, không biết đâu là bến bờ, lênh đênh như cánh
lục bình trên sông. Hình ảnh ghe thuyền bây giờ BK Bùi Đức Tính 323
còn là ước mơ vượt thoát chế độ cộng sản bất
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 343