Page 18 - index
P. 18
nay có thêm Khánh Dâm nữa vì sáng hôm nay Thứ Hai ngày 6 tháng 7 năm 2015
thằng Nghĩa 32 ở Minnesota về quê nên cậu phải
di cư về khách sạn ngàn sao. Sáng ra, cả bọn đến Phước Lộc Thọ uống cà
phê, hôm ni chỉ còn mấy ngoe, gương mặt mấy
thằng bạn hắn nỗi buồn đã xuất hiện, sau màn ăn
sáng cả bọn lại đi ăn phở nơi em thằng Việt làm
bồi bàn. Tiệc vui nào cũng sẽ tàn, thằng Khánh
Dâm ra phi trường đầu tiên, kế là hắn, Ngọc và
Thành website thì đi cùng 1 lượt do Cu Nặng đưa
ra phi trường, Tốt và Qúy 35 thì còn nhậu 1 tăng
chót với Thanh Tê Cu, nghe nói khi hai tên nầy
lên máy bay xỉn quá, về tới Houston lái xe lạc
đường tới 3 am mới về tới nhà. Khi thằng Việt chở
bọn hắn ra phi trường, sau màn check in xong, hắn
và Khánh Dâm lên phi cơ gần giờ nhau nên cùng
lại Starbuck uống ca phê tán dóc cho tới giờ lên
Khoảng 7 pm thì tiệc rộn ràng vì những chai phi cơ. Hắn tới Chicago khoảng 6pm nhưng lần
bia, những tình cảm đồng môn, mọi người ai cũng nầy hắn không gặp may, chuyến bay của hắn dời
cụng ly, hết 50% rồi lại 100% cụng, còn thằng chỗ và hủy đến 4 lần gần 1am hắn mới lên được
Thiệu Râu thì đem mấy chai rượu ra uống mong máy bay và hắn về tới nhà 3am. Trong lúc hắn ở
sẽ làm hai tửu thần Thanh Tê Cu, và Thái Dúi gục Chicago chờ chuyến bay thì thằng Việt gởi hình
ngã và nó sẽ lên đài vinh quang thành năm bờ one hai em xỉn là Bảy nhiếp ảnh gia và Thiệu Nổ đang
luôn, nhưng đó là chỉ giấc mơ chưa bao giờ thực nằm trên ghế salon.
hiện được nên nó có biệt hiệu Thiệu Nổ. Sau đó là 42 năm thời gian trôi quá nhanh, những anh
những màn ca nhạc có bạn Bảy lên ca bản “xin chàng sinh viên sĩ quan Thủ Đức ngày nào đó giờ
anh giữ trọn tình quê, chung vui đêm này cho trọn đây gặp lại nhau, mừng vui khi gặp lại và muốn
tình quê hương…thương nhau trong đời yêu nước khóc khi chia tay, làm sau diễn tả hết được tâm
Việt mà thôi,…..hơn hai mươi năm chinh chiến trạng của bọn hắn. “No way” chỉ có bọn hắn là
điêu tàn,…….” Bà mẹ nó ! anh chàng Bảy này người trong cuộc từng chung 1 trường, sống
nhiều tài năng ghê ta, khi chàng ta cất tiếng ca ban chung với những ngày tháng gian khổ có nhau, ra
ba trái táo Thanh, Cu Nặng, Thái Dúi mắc cở quá trường về chỗ khác nhau, cứu bồ khi các bạn khác
cả ba tên đồng nhảy xuống hồ tắm của thằng Việt bị tấn công, buồn khi nghe tin bạn mình tử trận,
Nghĩa Vụ cho đở tủi và thầm nhủ rằng kỳ tới bọn tan hàng đi tù chung gặp lại nhau mừng tủi, chia
nầy sẽ luyện ka-ra-ô-kê cho tuyệt cú mèo rồi sẽ nhau từng cục muối, hột đường, miếng mở, bánh
trình diễn lấy lại uy tín, quê quá hà. trái khi gia đình thăm nuôi…và khi tụ họp lại mỗi
Tiệc vui nào cũng phải tàn, khoảng 10 pm ông thằng chỉ đóng niên liễm 50 đô mà thôi. Số tiền
hàng xóm của thằng Việt chĩa mũi nhọn qua nói nhỏ nhưng có thể giúp các bạn khác ở Việt Nam
“xin nói chuyện cho im lặng vì ngày mai còn phải mỗi năm 1 lần gặp mặt, uống vài chai bia, và chia
đi làm”. Thế là tiệc tan hàng cố gắng, các bạn khác nhau vài trăm ngàn Việt Nam làm quà, và những
và quý NT ra về chỉ còn bọn họ thôi. Ngày mai bạn thương binh với số tiền 50 hay 100 đô cho
hắn cũng phải về lại với vợ của hắn rồi, đi vui chơi mổi người gần tết, dù ít nhưng nó chứa đầy tình
mấy ngày bỏ bả ở nhà thui thủi một mình nên hắn người của tình cảm đồng môn. Hắn nghĩ nó ít
nói với các con hắn phải về nhà chơi với má trong nhưng làm ấm lòng các bạn, hắn vui khi nhìn thấy
những ngày hắn đi rong chơi cùng bạn bè. Chắc các bạn có 1 nụ cười dù rất hiếm trong xã hội khi
hôm qua tụi nhỏ đã về lại nhà rồi vì thứ hai các gặp lại nhau ở ngày đại hội nội, lẫn ngoại phải
con hắn phải đi làm. Dọn dẹp tiệc xong, cả bọn đi không các bạn của tôi.
ngủ và chuẩn bị ngày mai tan hàng.
18
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX