Page 393 - index
P. 393

Tôi kể cho họ nghe 35 sinh viên sĩ quan Thủ            Anh ta biện hộ là anh không có sự phân biệt
           Đức ngày đầu tiên mới bước chân xuống phi cơ           đối xử với chúng tôi mà chỉ muốn cho chúng tôi
           C47 ở phi trường Nha Trang đã bị các Sinh Viên         được luyện rèn đức tính kiên nhẫn. (Cũng có lý
           Cán Bộ của Khóa đàn anh bắt chúng tôi chạy bộ          lắm !)
           từ bến đậu về sân cờ của Trung Tâm Huấn Luyện            Các bạn tôi khuyên tôi hãy cố gắng học tập để
           Không Quân, họ lột hết “Alpha Không Quân” mà           được đỗ đạt, đừng xin trở về trường Bộ Binh nữa,
           chúng tôi mua ở tiệm Thành Phát và tự mang trên        sau nầy phải băng rừng, leo núi, cực lắm.
           vai khi còn ở Sài Gòn. Họ tuyên bố chúng tôi phải        Tôi nhìn bạn bè cũ, người nào làn da cung rám
           chịu phục tùng một “tuần lễ huấn nhục” mới được        nắng quân trường, quần áo “Treilli” sờn vai, bạc
           mang “Alpha”. Thế rồi ngay đêm ấy, họ phạt dã          màu  mà  nghe  lòng  dào  dạt  niềm  thương.  Tôi
           chiến, phạt chúng tôi chạy nước rút, ai chạy sau       không được sớt chia gian khổ, vui buồn với họ
           chót thì phải hít đất 50 cái. Có vài anh em bị ngất    như ngày xưa cùng sống trong mái gia đình Đại
           xỉu  vì  đuối  sức.  Khi  có  người  nào  chịu  đựng   Đội 9. Chuyện may rủi của tôi và bạn bè thì thời
           không nổi, họ quát tháo:                               gian sẽ trả  lới.  Tôi  đã trót dấn thân vào đường
             - Các anh ở Trường Bộ Binh, đi bộ giỏi lắm mà        chinh chiến thì bất chấp mọi hiểm nguy. Có lẽ ý
           ! Sao bây giờ ra đây lại yếu quá vậy ?                 thơ của bài “Lương Châu từ” đã in đậm trong tâm
             Qua tuần lễ huấn nhục, nhưng họ vẫn tìm cách         hồn tôi.
           phạt chúng tôi với nhiều lý do, nào là giày không
           bóng, nào là viết thư về nhà than oán, nói xấu cán       “Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu,
           bộ, nào là ở dơ (vì không ở dơ thì tại sao có ruồi       Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.”
           đậu trên giường ngủ ?) – Đó là lý luận của mấy
           ông cán bộ mà chúng tôi gọi là “cà-rốt” vì họ đeo        Vì thời gian ngắn ngủi, tôi phải giã từ họ để
           trên cổ áo hai miếng vải cấp hiệu màu củ “cà-rốt”.     đến Khu Thiết Giáp thăm hai người bạn thân là
           Lý do nào họ cũng phạt được, cho đến khi được          Làm và Khổ rồi đến thăm Phú và Ngọc nữa. Khi
           đi bay tập, họ vẫn còn phạt.                           tôi đến nơi thì hai người bạn ấy đã đi học ở bãi tập
             Vào một buổi trưa, trước khi vào phạn xá để ăn       từ buổi sáng. Lòng tôi bỗng dâng lên nỗi buồn thất
           cơm, họ kiếm chuyện phạt cả khoá hít đất, chạy         vọng vì không gặp được hai người bạn đồng môn,
           vòng sân cờ giữa buổi trưa nắng gay gắt. Người         đồng hành và cùng chí huớng với tôi. Tôi viết hai
           nào cũng mệt lả, mồ hôi nhễ nhại. Lúc vào phạn         lá thư ngắn gọn trong hai mảnh giấy trắng, để trên
           xá, cả bọn ngồi thở dốc, nhìn nhau chớ không nuốt      đầu giường của Làm và Khổ, nhìn đồng hồ đã gần
           nổi com trưa. Chúng tôi uất ức, nói rỉ tai nhau rồi    đến  giờ  phải  trở  lại  phi  trường  Tân  Sơn  Nhứt,
           đồng lòng đứng lên, rời khỏi phạn xá, đi về phòng      không thể nào đến thăm Phú và Ngọc được. Tôi
           nghỉ, bỏ bữa cơm trưa. Hậu quả của việc “tuyệt         vội vã đi ra cổng để đón xe về Sài Gòn. Đi bộ được
           thực” nầy khiến cả khoá 2/65 QS chúng tôi bị phạt      một  khoảng xa, tôi còn đứng lại  nhìn  hình  ảnh
           dồn bao cát, làm công sự phòng thủ một tuần lễ.        quân trường cũ trên đồi Tăng Nhơn Phú với cõi
             Anh Nguyễn Văn Khâm xin trở về Trường Bộ             lòng lưu luyến như một kẻ sắp lìa xa mái ấm gia
           Binh sau một buổi trưa bị phạt dã chiến và anh đã      đình. Niềm luyến lưu làm chùng bước chân tôi đi
           không thi hành lệnh phạt. Tôi cũng muốn xin trở        xuống chân đồi.
           lại trường xưa, nhưng nhờ Đại úy Đặng Văn Hậu,           Lần về thăm trường cũ đó là đầu tiên và cũng
           huấn luyện viên của khoá tôi khuyên lơn nên tôi        là lần sau cùng. Khi mãn khóa, tôi ra đơn vị đầu
           nghe lời thầy mà ở lại. Có lần tôi đã nói với một      tiên là Phi Đoàn 114 (Nha Trang), Phi Đoàn 110
           niên truởng cán bộ rằng:                               (Đà  Nẵng)  và  Phi  Đoàn  122  (Cần  Thơ).  Trên
             - “Người chiến sĩ được đánh giá bằng tinh thần       những Vùng Chiến Thuật, bay yểm trợ cho nhiều
           chiến đấu chớ không phải được đánh giá bằng sắc        cuộc hành quân, thỉnh thoảng tôi găp lại bè bạn
           phục, cho nên niên truởng đừng phân biệt cao thấp      cùng khóa 19 SVSQ/TB ngày xưa.
           giữa Không Quân và Bộ Binh” mà người ta nghi             Tôi gặp Trần Văn Làm ở Mỹ Tho khi anh ta
           là niên truởng “kỳ thị binh chủng”.                    sắp ra tuyến xuất phát ở chiến trường Long Định.




                                                                                                               393

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   388   389   390   391   392   393   394   395   396   397   398