Page 396 - index
P. 396

tiệm bách hóa và trả tiền mua hết tất cả hàng trong      “ Chân trời là cái ranh giới trông vào thì thấy
           tiệm, nhưng không mang về, để lại tặng không cho       như mặt đất giáp trời. Nhưng càng đi đến, thì càng
           các khách hàng đến sau ông, họ khỏi trả tiền. Chủ      xa, và không bao giờ gặp cả.”
           tiệm cười, sung sướng đồng ý. Ông già bắc ghế            Ông Tú đang nuốt miếng thịt heo béo bùi mà
           ngồi trước cửa tiệm xem chơi. Sau khi vài người        nghẹn họng, đưa tay vuốt ngực, ho hen. Bà chị dâu
           khách  vào  tiệm  mua,  được  cho  không  khỏi  trả    lại hỏi:
           tiền, thì dân chúng ào ào kéo đến. Mười lăm phút         “ Tôi đố chú, nếu chế độ cọng sản thành lập
           sau, cả cái tiệm thành đống rác, đổ vỡ tan hoang.      được giữa sa mạc Sahara, thì chuyện gì sẽ xẫy ra
           Ông già ngồi cười. Chủ tiệm mếu máo hỏi ông già        sau đó?”
           rằng: “Ông có thù ghét chi tôi không mà hại tôi          “ Tôi không biết”
           đến thế? Tan nát cái tiệm rồi. Từ nay làm sao buôn       “ Thì chỉ trong vài năm  thôi, sa mạc sẽ thiếu
           bán chi được nữa ? Ác chi mà ác đến thế ông ơi!        cát, và phải nhập cảng cát. Tương tự Liên Xô, là
           Tại sao thế? ” Cụ già chậm rải giải thích: “ Tôi đã    một xứ nông nghiệp, mà mấy chục năm qua phải
           già quá. Tôi biết không thể sống cho đến ngày          nhập cảng lương thực.”
           cọng sản vào đây. Tôi muốn được thấy tận mắt thế         Bà chị dâu nhìn ông Tú mà hỏi thêm:
           nào là xã hội cọng sản. ”                                “ Chú nói ở miền Bắc, dân chủ gấp vạn lần các
             Bố của cháu gái lườm mắt nhìn con và nói:            xứ tư bản. Thế thì chú có thể đứng ở lăng Bác Hồ,
             “Để cho cậu của con ăn ngon miệng, nói chi ba        kêu tên bác ra mà chữi bác ngu hay không?”
           cái chuyện tào lao mà nghẹn   họng, nuốt không           Ông Tú nhìn mọi người, rồi nói:
           vô. Ngày vui đoàn tụ mà.”                                “Tôi  có thể  làm điều  ghê  gớm  hơn nữa, mà
             Đứa cháu gái trả lời:                                chẳng sợ rắc rối, chẳng ai bắt bớ tôi”
             “ Nhưng con không ưa chế độ, xã hội đó.”               “ Điều gì?”
             Ông Tú nhìn đứa cháu gái và nói:                       “ Tôi có thể ra ‘ ị’  trong lăng Bác, mà không
             “ Cậu hỏi con rằng, trong xã hội tư bản, con có      ai làm gì tôi cả. Dân chủ quá đi chứ?”
           thể bỏ việc mà đi chơi bất cứ khi nào con muốn           “ Có thật không?”  Bà chị dâu tròn mắt ngạc
           không?”                                                nhiên hỏi.
             “ Không bao giờ”                                       Ông Tú cười bí hiểm, nói:
             “ Trong xã hội tư bản, con có thể lấy phương           “Cứ ‘ị’ mà đừng tuột quần xuống thì thôi. Ai
           tiện, vật liệu của sở về xây nhà riêng không?”         mà bắt bẻ?”
             “ Không bao giờ”                                       Đang ngồi ăn, bỗng nghe tiếng đạn đại bác bắn
             Ông Tú dồn tiếp:                                     đì đùng . Bà chị dâu sợ hãi, hỏi ông Tú:
             " Trong xã hội tư bản, con có thể  dùng thời giờ       “ Có chuyện chi mà bắn súng dữ vậy? Có gì
           của sở để xây nhà riêng không?                         nguy hiểm không?
             “ Không bao giờ.”                                      Ông Tú giải thích:
             “ Chú cho con biết, trong xã hội chủ nghĩa, mọi        “Đồng  chí  bí  thư  thành  phố  Mát-cơ-va  qua
           người đều làm được những điều đó. Thế thì tại sao      thăm, tham quan ngoại giao.”
           con không ưa thích xã hội chủ nghĩa?”                    Bà chị nhăn mặt nói:
             Một đứa cháu khác hỏi tiếp:                            “ Thế thì không ai bắn giỏi cả hay sao, mà bắn
             " Đọc nghị quyết của đảng cộng sản, cháu thấy        hoài không trúng ông ấy?”
           họ viết rằng: 'Trước đây chúng ta đang đứng trên         Chị ông Tú xen vào câu chuyện:
           bờ  vực.  Từ  đó  đến  nay,  chúng  ta  đã  tiến  được     “Nầy cậu Tú, tôi nghe nói, khi hấp hối, bác Hồ
           nhiều bước vượt bực”. Đứng trên bờ vực mà tiến         nói với đồng chí Tổng bí thư rằng: “Ta lo lắm, liệu
           được nhiều bước vượt bực, thì có lộn mèo xuống         nhân dân có theo anh hay không?” Đồng chí Tổng
           hố hay không? Trong bài diễn văn gần đây, đồng         bí thư trả lời: “Chắc chắn theo”. Bác hỏi: "Có chắc
           chí tổng bí thư có đọc: "Chế độ cộng sản đang ở        không,  nếu  họ  không  theo  thì  sao?"    Đồng  chí
           chân trời". Có nghĩa là sao?”                          Tổng bí thư trả lời rất rành mạch rằng: “ Bác đừng
             Thằng cháu nhỏ khác cười giải thích:                 lo.  Họ phải theo tôi, nếu ai không theo tôi, thì tôi




                                                                                                               396

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   391   392   393   394   395   396   397   398   399   400   401