Page 68 - index
P. 68

NGÀY TAN HÀNG





             Sau ngày anh tông tông 3 ngày tại vị chính thức        - Em gái tao dành cho mày đó nghen. Đừng có
           đọc lệnh đầu hàng trên  các phương tiện truyền         quên. Mày quên nó là không còn tao đâu nghe
           thông của VNCH. Vào ngày 30/4/1975. Đơn vị             chưa. Bộ mày muốn nó ở giá hả?
           chúng tôi còn hành quân tới chiều tại Quận Trà           Tôi ậm ừ cho qua để còn lấy xe về đơn vị đang
           Ôn Vĩnh Long.                                          nằm bên kia Bắc Cần Thơ. Phía Vĩnh Long.
             Đang chuẩn bị phòng thủ vành đai Quận thì              Hai chàng lính trẻ lại gần gãi đầu gãi tai:
           được lệnh sang đò rút về giữ an ninh cho Quận            - Thiếu úy còn tiền không cho tụi em mấy trăm
           Bình Minh. Cái lạ là chúng tôi (Quân Đội) đi đâu       về quê.
           thì bà con nông dân lẫn thành thị lũ lượt bỏ nhà bỏ      - Bộ tao là ngân hàng sao mậy? Tiền lương bọn
           cửa  chạy theo chúng tôi. Chúng tôi đi  đâu dân        mày đâu?
           chúng, bà con theo đó.                                   - Dạ, thua bài hết trơn Thiếu Úy!
             Di chuyển trong đêm. Sáng 1/5 ra tới cầu Bình          Mới lãnh lương chừng 1 tuần , tôi chưa có dịp
           Minh thì trung tâm huấn luyện Cái Vồn và Quận          gởi về phụ Bố lo cho mấy đứa em nên còn khá
           Bình Minh coi như bỏ ngỏ. Lính cùng dân tán loạn       nhiều. Vì tình trạng lộn xộn nên Bưu Điện không
           không ai bảo ai, người chạy lên, kẻ đi xuống.          làm  việc,  mua  mandat  họ  không  bán.  Chớ  lính
             Liên lạc với các giới chức thẩm quyền từ TĐT         tráng lãnh lương ra là chủ nợ nó chực ngay bên
           trở lên thì hoàn toàn im lặng vô tuyến. Coi như rã     đòi nợ vì ghi sổ ăn uống đủ thứ trò. Nếu chết coi
           gánh từ đây.                                           như...."XÙ".
             Tôi gọi ông Thượng Sĩ Thường Vụ gom lính               Mà cũng lạ, lương lính có bao nhiêu ăn nhậu,
           lại được nhiêu hay nhiêu tại chân cầu Bình Minh.       đánh bài hết trơn (kể cả lương vợ con). Không biết
           Rồi ban lệnh: "Thưa anh em, từ khi Tổng Thống          ở nhà bà vợ xoay trở ra sao vừa nuôi con vừa lo
           DVM đầu hàng trưa hôm qua coi như chúng ta đã          đủ thứ trong gia đình. Thỉnh thoảng ông chồng về
           thất bại, bây giờ Hòa Bình rồi, anh em có thể ai       phép lại phải rượu chè, tiệc tùng nữa chớ. Thật bái
           về nhà nấy. Còn súng ống, đạn dược máy móc anh         phục các bà.
           em  gom  lại  đây,  vài  người  giúp  tôi  quăng  hết     Tôi móc ra 2000$* đưa cho 2 tên, dặn:
           xuống sông". Sau đó tôi nhờ ông Thường Vụ kiếm           - Đây là tiền xe lẫn tiền ăn sáng vì di chuyển cả
           cái lưỡi lam gỡ 2 cái bông mai đen được may chết       đêm đã có cái gì bỏ vào bụng đâu Tao nghĩ là dư
           trên 2 ve áo. Còn cây súng ngắn chung số phận          cho tụi bay về tới nhà.
           với vũ khí của đơn vị. Tôi quảy ballot lên vai chưa      Tụi nó gạ:
           biết đi đâu.                                             - Dạ, nhà tụi em ở Chợ Lách, qua Bắc Cổ Chiên
             Sực  nhớ  tới  thằng  bạn  thân  làm  bên  Bộ  Tư    chút xíu là tới nhà bọn em, cũng gần nhà thờ Cái
           Lệnh Vùng 4 Sông Ngòi, cách nay 3 bữa còn ngồi         Nhum. Hòa Bình rồi Thiếu Úy về ở với tụi em,
           nhậu với nó ở bến Ninh Kiều. Nó cứ một hai giữ         làm ăn cũng được lắm. Nhà em có chừng 2 trăm
           tôi ở lại với nó trong cư xá Sĩ Quan độc thân. Vì      rưởi cây chôm chôm, có cả bờ bao nữa Thiếu Úy.
           sắp có biến chuyển lớn. Nó nói vậy. Không lẽ mày       Ở vùng Sông Tiền, sông Hậu mà nói nhà có Bờ
           bỏ em gái tao bơ vơ sao mày? Nó cứ lải nhải, tôi       Bao là thuộc loại khá giả đến giàu có dư ăn dư để.
           cho là rượu nói chứ không phải người nói bình            Anh kia:
           thường.                                                  - Ông già em có chừng mấy chục công đất, em
             Tôi: Tao bỏ lính tao coi sao được mày. Sau bữa       nói ông già em chia cho Thiếu Úy chừng 5 công
           nhậu, tôi /nó chia tay nhau, trước khi chia tay, nó    đất guộng là dư ăn dư để đó Thiếu Úy. Nghe đã lỗ
           còn vói theo:                                          nhĩ, tương lai coi bộ rực rỡ do chính công sức của
                                                                  mình. Tuy nhiên cái quan trọng và đáng quý đó là
                                                                  tình người, tình đồng đội tình chiến hữu.




                                                                                                                   68
           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73