Page 69 - index
P. 69

Người dân quê miền Nam rất mộc mạc, họ nghĩ            Mày mò tới xế xế mới qua được Bắc. Không
           sao tình cảm thế nào, họ bộc lộ ra liền.               hiểu sao thiên hạ qua lại nườm nượp mà người, xe
             - Đi, Thiếu Úy về với bọn em đi, ông Thầy            ở đâu ra lắm quá thế? Quan sát quanh quất, tôi
           không bỏ tụi  em  hổng lẽ  tụi  em  bỏ ông  Thầy?      thấy dường như thiên hạ chạy xuống phía dưới
           Mình có gì ăn nấy. Xóm bọn em con gái nổi tiếng        này  nhiều  hơn  đi  ngược  lại  phía  Vĩnh  Long-
           đẹp mà giỏi lắm ông Thầy. Làm guộng hay buôn           Saigon. Kêu xe ôm chở tới chỗ thằng Hùng tòng
           bán gì cũng giỏi hết trơn. Nếu ông Thầy ưng đứa        sự làm việc thì nơi này cũng chẳng còn lính gác,
           nào cứ nói với tụi em. Bảo đảm không ai dám từ         Mọi sự tan hoang. Bọn hôi của đang hì hục khuân
           chối ông Thầy. Ông Thầy tiếng Tây tiếng U ngon         khuân  vác  vác.  Chưa  thấy  mặt  một  thằng  Việt
           lành. Chắc chắn hổng có đứa nào dám chê ông            cộng nào héo lánh tới đây cả mà sao cứ như bãi
           Thầy đâu. Đứa nào chê là nó hổng có cái đầu, cặp       tha ma vậy. Thôi, lo biến khỏi nơi đây càng sớm
           mắt nó ...đui.                                         càng tốt kẻo chẳng phải đầu cũng phải tai. Giờ này
             - Làm gì mà "CA" tao dữ vậy bay. Làm như tao         mình đâu còn đơn vị súng ống hay quyền hành gì
           là siêu nhơn không bằng.                               nữa mà rộn!!!.
             - Em nói thiệt mà ông Thầy.                            Lọ mọ mãi mới trở lại Bắc Cần Thơ để kiếm
             Hai anh này đều đã có gia đình mà tuổi đời           đường về nhà. Tới Bắc thì trời tối mất rồi. Thiên
           cũng hơn tôi vài tuổi. Một chàng đã được 1 con         hạ bán quán 2 bên lục tục dọn gánh bỏ sạp về. Tôi
           còn chàng kia 2 vợ chồng son, mới cưới chừng 4,5       kiếm cái sạp trống chỗ khuất khuất mắc cái võng
           tháng. Chính tôi và ông Thượng Sĩ Thường Vụ            lên rồi lấy tấm đắp phủ qua người kiếm giấc ngủ
           thay mặt đơn vị đứng làm chủ hôn cho nó. Vì nó         như vẩn còn đang trong lúc hành quân chỉ có điều
           mồ côi Mẹ. Tuy nhiên ở lính sự xưng hô nó như          là hết nghe tiếng máy rè rè và tiếng súng va chạm
           thế. Cấp bậc, kỷ  cương trật tự đâu đó. Thương         nhau lách cách mà một sự yên tĩnh lạ kỳ.
           nhau, lo cho nhau như anh em ruột.                       Chợt nhớ là từ tối hôm qua đến bây giờ chưa
             Tôi nói với tụi nó:                                  có cái gì vào bụng. Mới thấy đói rã rời. Gỡ cái
             - Tao cám ơn thịnh tình của tụi mày. Dù sao          võng, thồn hết vào ballot đi kiếm quán ăn. May
           tao cũng còn phải về Saigon coi gia đình tao có        mắn cách đó không xa thấy có ánh đèn manchon,
           chuyện gì xảy ra không. Nếu làm ăn, tao sẽ xuống       bước vào thì ra quán hủ tiếu của lão Tàu già còn
           đây kiếm tụi bay. Nhớ đừng quên tao nghen.             đang mở cửa. Bỗng dưng có luồng hơi lạnh ở đâu
             - Dà ! Dà! Em thề với ông Thầy mà.                   chạy dài từ ót dọc theo xương sống xuống. Lạnh
             Sau đó chia tay, đường ai nấy đi. Trong lúc hỗn      cả người. Có phải đây là hiện tượng người ta hay
           quân hỗn quan, vô hồi kỳ trận, quân hồi vô phèng       nói là lạnh cẳng không? Ngay lúc đó 4,5 tên việt
           này  không  thủ  cái  thân,  có  chuyện  gì  chẳng  lẽ   cộng xuất hiện, chúng nó không biết đây là quán
           kiếm ông Địa mà ăn vạ à? Nghĩ thật tức tưởi nhục       mà chúng nó vào để nấu ăn tối với số gạo chúng
           nhã. Mình đâu có hèn đâu có thua chúng nó. Mấy         nó mang theo.
           bữa trước Đại Đội mình rượt chúng chạy có cờ mà          Ông Tàu già thì thào:
           toàn là đục nhau với bọn chính quy. Yểm trợ thì          - Việt cộng đó ông!
           nhiều lắm là hiệu quả 5 tràng (5 tô phở bắc thôi).       - Kệ tụi nó ! hòa bình rồi, mình không đụng
           Đó là có đề lô đi theo.                                chạm tới nó thì ai làm gì ai?
             Cái tình là cái chi chi mà lúc nào hình ảnh Tú         - Ông có phải là ông chỉ huy hồi tuần trước
           Hà cũng lởn vởn trong đầu. Từ ánh mắt phát ra tia      đóng quân ở đây không?
           sáng như Thánh nữ, cặp môi dẩu dẩu mỗi lần nàng          Thì ra lão nhớ mình mà mình không nhớ lão là
           làm bộ nũng nịu, hờn hờn dỗi dỗi. Còn những cái        ai. Lo điều động lính tráng, bố trí chia công tác
           véo cái ngắt trên da thịt thì ôi thôi. Làm sao mà      từng Trung Đội, lo hỏa tập tiên liệu, số nhà. Chỗ
           quên được? Lắm lúc về tới đơn vị hai ba ngày rồi,      con cái đóng quân, gởi đi tiền đồn.....đủ thứ phải
           đi hành quân mấy phen mà vết tím vẫn chưa lặn.         lo ai mà để ý ba cái chuyện lẻ tẻ.
             Thôi chạy qua thằng Hùng bên BTL Vùng 4                - Thôi ông cứ cho tôi tô mì đi rồi tính sau. Cho
           Sông Ngòi cái đã coi nó tính sao.                      tôi trả tiền trước cho chắc ăn.




                                                                                                                   69
           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74