Page 167 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 167

Ngày  đám  cưới  -  Thiếu  Úy  Năm  còn  đang    Lực Việt Nam Cộng Hoà. Khi người con gái
               dẫn lính đi hành quân. Cô dâu và quan khách      đã yêu thì chấ  nhận mọi thiệt thòi, đôi khi hy
               đợi chờ…  chú rể. Sắp tàn tiệc cưới mà chưa      sinh cả tính mạng. Không gì xóa bỏ được hình
               thấy chú rể đâu!!! Cô dâu mới nghẹn ngào…        ảnh của anh ấy trong tôi - Một Sĩ Quan Quân
               tức tưởi…                                        Lực Việt Nam Cộng Hòa…
                                                                Anh nhìn chị bằng đôi mắt cảm ơn tha thiết.
               Thời gian chầm chậm trôi qua…                    Năm  tâm  sự  với  tôi:  “Thương  bả  nhất  là
                                                                chẳng màng se sua ăn diện,  hấn son loè loẹt.
               Tiếng rít của bánh xe đò dừng lại, bụi cát bay   Bả bình dị, đơn giản và đầy chất  hác”.
               mịt  mù.  Một  bóng  người  nhảy  xuống,  súng   Đối  với  tôi, vợ  của Năm  Lê thật  xứng đáng
               đạn, ba lô nón sắt còn đang mang, vụt  chạy      với câu “Tiết Hạnh Khả Phong”.
               vào nhà …                                        Bỗng dưng hình ảnh mẹ tôi thấp thoáng đâu
               - Chú rể đã đến.                                 đó trong trí óc…
               Chị gục đầu nức nở bên vai anh. Anh âu yếm
               hôn  lên  mái  tóc  người  vợ  trẻ.  Là  người  vợ   …Thời buổi ấy, mẹ tôi ngoài khoảng 45, bên
               lính  trận,  chị  hiểu  thế  nào  là  hạnh  phúc  lứa   vai đã có 12 người con. Tôi thứ 3. Từ một bà
               đôi!!!  Đêm  đêm  nhìn  ánh  hỏa  châu  rơi  về   chủ, Mẹ tôi phải gánh gạo, khoai đi nuôi hai
               hướng đóng đồn của chồng mình, chị run lên       thằng con lớn ở tù không ngày về. Mẹ lam lũ
               bần bật, cầu mong sao cho chồng mình cùng        chạy  chợ  mỗi  ngày,  cha  thì  kiếm  được  việc
               đơn vị được an toàn.                             làm bữa đói, bữa no...
                                                                Sự thiếu thốn cùng cực đã đưa cha tôi đi vào
               Tháng  4  Đen  đã  xếp  lại  trang  sử,  chị  phập   cõi  vĩnh  hằng lúc mới  58 tuổi. Sang đến 59
               phồng, lo lắng chuyện sinh tử của hôn phu.       tuổi, Mẹ cũng đi theo cha!!!
               Chị đã thành thiếu phụ một con, vợ của một sĩ
               quan  “Nguỵ”  phải  đi  tù  vì  chống  phá  Cách   Những ngày ở nhà Năm Lê, tôi tìm lại được
               Mạng…Minh  Nguyễn  vẫn  miệt  mài  lo  lắng      hương vị nấu ăn của mẹ tôi. Hương vị ấy đã
               sinh  kế  vừa  cho  gia  đình  mình;  vừa  lo  cho   nuôi lớn khôn tôi qua từng ngày tháng. Gia vị
               con,  cho  chồng  nơi  rừng  rậm  hoang  sơ...   ngày xưa không dùng hoá chất nhiều, nên vẫn
               Tháng tháng vẫn gánh gạo nuôi chồng gần 6        còn hương vị tinh nguyên.
               năm trời đăng đẳng.                              Qua làn khói thuốc mong manh, tôi cảm nhận
               “Gái một con trông mòn con mắt”. Chị luồn        được một cách sống tràn trề sinh lực của vợ
               lách, tránh né biết bao  cạm  bẫy  chực  chờ…    chồng bạn Năm. Ở Năm - mọi sự ngăn nắp.
               Cúi đầu, nhịn nhục với bao điều tai tiếng của    Các công trình xây dựng từ nhà cửa đến vườn
               những kẻ thị phi khi chị mang tiếng là vợ sĩ     tược, đã nói lên tất cả những tài năng hiếm có
               quan  của  chế  độ  cũ.  Ôi!  những  điều  trông   của một học sinh tốt nghiệp từ trường Nông
               thấy mà đau đớn lòng. Tôi hỏi chị:               Lâm Súc Bình Dương ra. Nơi chị - sự chung
               -  Trong  lúc  khổ  đau  vậy,  Chị  là  người  có   thủy, tính cần mẫn, đức độ của người phụ nữ
               nhan  sắc  sao  không  đi  bước  nữa  để  sung   Việt  Nam  qua cơn  bĩ cực 30/4/75. Đức tính
               sướng  cho  gia  đình  và  cuộc  đời.  Nhất  là   này như một chỗ dựa ấm áp từ vật chất đến
               chồng chị, Anh Năm-sợ không có ngày về vì        tâm hồn cho những H.O già… ly hương.
               học tậ  không tốt!?
               Ung  dung  và  khoan  thai,  đôi  má  xanh  xám   Ngày ngày, anh đưa đón cháu ngoại – con của
               chợt ửng hồng khi chị nhìn sang anh, chị đáp:    4 cô con gái đến trường. Những đôi mắt trẻ
               - Tôi yêu ảnh tha thiết. Ngày xưa, tôi yêu ảnh   thơ đó đã nuôi dưỡng tuổi thọ của họ. Bốn cô
               vì tác  hong, đạo đức của một Sĩ Quan Quân       con gái của Năm Lê rất hiếu thảo với cha mẹ,



                                                                                                       165
   162   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172