Page 162 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 162

Chia tay nhau từ đó

                  Bên giàn tigôn đỏ                         Anh không còn đôi chân

                  Tháng ngày trôi bỏ ngõ                    Lướt trên sàn khiêu vũ
                 Khóc tuổi đời vàng võ

                                                            Anh không còn đôi tay
                                                            Kê đầu em giấc ngủ
                  Đêm mưa sa xuống đời

                 Hồn rách nát tả tơi                        Anh không còn là người
                 Đêm đêm đỉnh mồ côi                        Cũng không thành con thú

                  Hồn xanh xao tiều tụy                     Môi anh sao mỉm cười

                                                            Mắt như vì tinh tú

                  Tiếng buồn vỗ thinh không                                         Xưa đồng đội như rừng
                 Đêm trở lạ vô thường
                  Uẩn màu khói sương                                                 Gót giầy vang mặt phố
                  Lang thang đời du mục                                            Nay xa cách muôn trùng
                                                                                       Một thân nơi xó chợ

                 Hơn nửa đời trôi đi                                                Anh ngày xưa ngày xưa
                  Chưa một tiếng phân ly                                               Là thiên thần Mũ Đỏ
                  Tigôn tàn héo úa                                                 Chân anh mang giầy saut
                                                                                        Tay lái dù trong gió
                  Buồn thương người cố tri


                  Bóng đời rũ xuống mau                     Hay anh là Nghĩa quân

                  Cây lá úa cơn sầu                         Giữ làng cho dân ngủ

                 Hồn tha phương viễn xứ                     Hay anh là Mũ Xanh

                 Lạc loài chốn bể dâu                       Tuyến đầu anh trấn thủ

                                                              Những người hai mươi năm

                                                            Thoảng như cơn mộng dở

                  Phạm Thị Lan                              Còn mỗi khúc thân tàn

                                                            Đất mẹ chưa ru anh


                                                                                      Cuộc chiến tàn cờ rủ
                                                                                  Tay chân làm phân xanh
                                                                                        Vài ba bông dại nở
                 Hôn nhân kẻ chán người mong                                         Xưa lựu đạn dao găm

                         Bên trong kêu khổ                                          Nay chiếc lon nho nhỏ
                       ngoài mong nhảy vào                                         Xưa đánh pháo diệt tăng
                   Bên ngoài cứ thấy ngọt ngào                                      Nay cơm thừa nước đổ
                          Bên trong lại bảo                                       Vinh danh ngày tháng cũ
                          ngã vào nước sôi!
                                                                                                            Đỗ Tiến Đức




                  160
   157   158   159   160   161   162   163   164   165   166   167