Page 164 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 164
“Chào chị” - “Chào chị”. Hiện nay gia cảnh của Châu cũng đã tạm ổn.
Tôi và Hảo cùng cất giọng. 27 năm làm job ở trường học, sang năm 2022
Nhoẻn nụ cười mỉm chi như “Phật Bà Quan Châu sẽ về hưu. Chị Chiếc - vợ Châu vẫn cứ
Âm”; người phụ nữ ấy đến sau lưng Châu, cần mẫn, miệt mài dũa nail để phụ giúp kinh
xoa nhẹ vào hai bờ vai anh, nhỏ nhẹ chị nói: tế gia đình. Châu cho biết vợ mình là trụ cột
“Cũng thường thôi anh - Cám ơn các anh”. của gia đình. Nhờ công lao của chị mà gia
Tiếng chị dịu dàng… Đôi tay ấy vẫn cứ nhẹ đình mới được vững bền đến ngày nay!!!
nhàng xoa nắn trên đôi vai u thịt bắp của Thật không tưởng với người phụ nữ mỏng
chồng mình. Anh trao cho chị đôi mắt “cảm manh hình dáng nhưng mãnh liệt tuyệt vời
ơn” sâu sắc…Chị trao cho anh ánh mắt và cả với gia đình và xã hội…
nụ cười cảm thông.
Rồi tiệc cũng tàn, chúng tôi tạm dừng gần 2
Đây là lần thứ 3 tôi gặp chị Chiếc (vợ của sáng. Men rượu cũng đã ngấm vào cơ thể bốn
Châu). Sẵn trong người có chút men; tôi thằng tụi tôi cũng đã ngả nghiêng cùng với
mạnh dạn xin phép thằng bạn cùng chung tiểu đất trời!!!
đoàn và đại đội tác chiến khi xưa còn đóng “Mày đi ngủ đi Châu” tôi giục nó.
quân ở Lâm Đồng (Châu 31) để được hỏi vài Nhìn lên cầu thang, tôi vẫn thấy vợ nó đang
câu, Châu OK liền… thấp thoáng đợi chờ…
“ Thưa chị, được biết trước khi gặ Châu, chị Nhưng, thằng quỷ này có chút hơi men cùng
từng là Hiệu Phó của một trường tại Bình với bạn bè là nó “Coi trời bằng vung”, hùng
Dương. Lúc đó chị đang có danh vị, tại sao hổ nó đòi uống thêm nữa. Tất cả đều nói
chị lại chịu lấy một thằng “Tù” không có một “NO”. Mỗi người một tay, dọn dẹp clean up
tương lai gì hía trước và nhất là chị là một bãi chiến trường ăn nhậu cho sạch sẽ. Rồi ai
hụ nữ đẹ , sang trọng và đang có địa nấy ẩn mình trong các gian phòng trống vắng
vị”??? của nhà Châu.
Vẫn nụ cười quí phái, hiền hoà, bao dung, chị Từng bước chân nặng nề của Châu bước lên
khẻ nói: cầu thang… Sẵn ngóng đợi chồng ngoài
“Em yêu và thương ảnh là vì tư cách đạo đức phòng ngủ, chị dìu anh vào phòng và đóng
của ảnh. Thứ nhất, ảnh là một Sĩ Quan trong cửa. Đêm đó, cả nhà bị rung động như gặp
hàng ngũ Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà. Với cơn địa chấn, có thể lên đến cấp 4,5…Đó là
tư cách của một sĩ quan quân lực, dù có bại âm vang của bữa tiệc “Lẩu Dê” chăng???
trận nhưng em biết đã đem cả cuộc đời này
hiến dâng cho ảnh là xứng đáng…” Qua hôm sau, e lệ thoáng chút thẹn thùng, chị
Rớt nước mắt khi nghe câu nói này các bạn nói: “Sau khi vô hòng, đợi trông hoài không
ạ!!! Tiếp đó, tôi hỏi chị: thấy, tôi lo lắng đi tìm anh vì sợ có gì không
“Trong những tháng ngày cơ cực khi còn ở ổn… Tôi đẩy cửa restroom bước vào, mừng
Việt Nam, có đôi lúc nào chị cảm thấy bị muốn rơi lệ. Thấy anh ngồi trong đó, tôi hỏi
“Lầm” không”??? anh: - Anh đang làm gì đó??? Anh trả lời:
“Không - và không bao giờ tôi nghĩ mình bị - Anh đang ngồi nghe nhạc Ngô Thụy Miên!!!
“Lầm” cả; chỉ sợ ảnh buồn và mặc cảm với Sau đó tôi dìu anh vào hòng ngủ.”
thế hệ hiện tại thôi”… Chị trả lời. (Lúc này, ông bạn già của mình đang ngồi
Nói xong chị khéo léo mời bọn tôi tiếp tục trong restroom, đèn tắt tối thui, 2 mắt nhắm
cuộc vui, còn chị lui cui vô góc bếp dọn dẹp nghiền, hơi thở toàn mùi rượu bia… đang
lại bếp núc nhà cửa. Chỉ còn hai vợ chồng già “xỉu “). Êm ái và dịu dàng, chị dìu anh lên
ở nhà, còn con cái đã bay đi khắp chốn. giường…ngủ…Và rồi, việc gì đến…đã đến…
162