Page 174 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 174
các cùng hàng chữ trắng Pall Mall, làm bầu
trời còn đang tờ mờ sáng chợt bừng lên ánh
bình minh. Tôi trố mắt vui mừng nhìn gói
thuốc và buột miệng:
- Quá đã!... Ra đây,… chơi sang với em gái
Sài Gòn há!
Vẹn ngó tôi làm mặt nghiêm:
- Mày muốn có thuốc hút hay không, thì nói
đi!
Nghe thì gay gắt như vậy, chứ bàn tay Vẹn
Thời đó, Khóa chúng tôi được chọn tham dự vẫn chìa gói thuốc cho tôi. Tôi cười làm thân
diễn hành ngày Quân Lực. Sáng sớm ngày 19 nói cám ơn bạn mình, và cầm lấy gói Pall
tháng 6, cũng vào giờ này; chúng tôi đã thức, Mall. Thuốc hãy còn nhiều lắm. Tôi ngắm
chuẩn bị di chuyển, và khoảng 4 giờ sáng thì nghía cái bao giấy bóng láng, góc cạnh còn
về tới thủ đô Sài Gòn. thẳng thớm; rồi nhón lấy một điếu. Vẹn bật
Bốn khối diễn hành, mỗi khối 12 người hàng quẹt giúp tôi mồi thuốc, thân mật:
ngang và 12 người hàng dọc; tất cả đã tề - Hút đi… ông!
chỉnh trong quân phục Đại Lễ, và đứng ngay Tôi kéo một hơi thuốc thật là sảng khoái!
trên Đại lộ Trần Hưng Đạo. Điếu thuốc thon dài trông thật gợi cảm. Nó
Đứng đây, nhìn xéo bên kia đường thấy được dài như điếu thuốc có thêm đầu lọc, nhưng lại
các bích chương của rạp hát Hưng Đạo, sau không có đầu lọc; nên khói thuốc hút vào
lưng mình có cây xăng Shell… không nóng mà thật đậm đà. Chất thuốc và vị
Sau một lúc đồng loạt di chuyển để điều chỉnh cà phê hòa quyện lấy nhau thật tình tứ; nồng
vị trí; tất cả đã sẵn sàng cho các nghi thức và nàn trong hơi thở, mê hoặc ánh mắt, quyến rũ
diễn hành. Giá súng tại chỗ xong, mọi người bờ môi…
được phép rời hàng. Nhưng, súng đâu người Khói thuốc nhuộm vàng ngón tay, ướp thấm
đó; cho nên khẩu lệnh “tự do bước!” cũng chỉ trong giòng máu, làm trí óc thức tỉnh như
là tự do đứng, hay đi lanh quanh gần vị trí được truyền thêm nhựa sống. Không biết có
súng của mình. phải nhờ vậy, mà văn nghệ sĩ tìm được những
- Ê!... Cà hê đây! vần thơ thanh thoát, những điệu nhạc trữ tình,
Nghe tiếng gọi quen thuộc, ngó lại thì thấy hay dòng văn chương trào dâng bất tận.
bạn mình đang bước nhanh tới với ly cà phê Ly cà phê có sữa, ngọt béo, nhưng chất cà phê
trên tay; tôi ngạc nhiên nhìn Vẹn: vẫn còn đậm đắng và thơm lừng hương vị cà
- Ủa… mày không ở lại trường à? phê. Tôi nhắm nháp chút ít, rồi đưa ly cà phê
- Điểm danh thiếu quân số. Tao tình nguyện lại cho bạn mình…
ra Sài Gòn với mày… cho vui!
Tôi đưa tay đón lấy ly cà phê:
- Tình quá!
Cà phê làm mình thấy nhớ và thèm điếu
thuốc. Từ lúc lên quân xa để về Sài Gòn đến
giờ, không ai có thuốc để hút; bộ quân phục
Đại Lễ, chẳng có túi ngoài hay trong, không
túi trên hay túi dưới nào cả. Tôi bèn hạ giọng:
- Cho… điếu thuốc trước đi bạn hiền!
Nghe vậy, bạn tôi sốt sắng mở nút nắp túi áo
trận để lấy thuốc hút cho tôi. Màu rượu đỏ đài
172