Page 176 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 176

Túc, từ bài thơ "In Flanders Fields" của Y sĩ    Đã hòa hợp làm linh hồn giống Việt.
               Trung  tá John  McCrae,  thuộc quân  lực
               Canada; ông  viết  hôm  3  tháng  5,  năm  1915,   Trước 9 giờ sáng, Victory Square đã đông đầy
               khi hay tin bạn mình đã tử trận. Lời thơ cho     người! Dù thời tiết có mưa gió và giá lạnh vào
               người nằm xuống, và nhắn gởi các chiến hữu       tháng  ngày  cuối  năm,  dân  chúng  vẫn rời
               còn tiếp tục chiến đấu: hãy giữ gìn và vươn      nệm ấm chăn êm để có mặt nơi đây, để tưởng
               cao ngọn đuốc mang hồn thiêng tử sĩ.             nhớ và cảm ơn những người đã chiến đấu, và
                                                                hy sinh cho tự do và hạnh phúc của mình.
               Trong cảnh tượng chiến trận khốc liệt quanh      Bên tuổi già có ánh mắt trẻ thơ. Người đến dự
               mình,  giữa  cái  chết  có  sự  sống.  Niềm  xúc   lễ Tưởng Niệm vẫn đông, đứng chen vai nhau
               động khi còn sống sót, để được nhìn thấy ánh     quanh khu vực hành lễ.
               hoàng hôn cuối ngày. Niềm hy vọng khi thấy       Trong dãy lều trắng, là hàng ghế dành cho các
               mầm  sống  mới,  được  vươn  lên  từ  tang  tóc.   cựu chiến binh. Hơn triệu quân nhân Canada
               Trên  cánh  đồng  từng  mảng  lớn  poppies  vẫn   tham dự Thế Chiến thứ 2, chỉ vài chục ngàn
               trổ  hoa.  Cánh  hoa  màu  đỏ  như  nhuộm        người  còn sống; và mỗi năm một thưa vắng
               thắm máu của những người lính đã tử thương.      hơn!
               Từ  ý  thơ,  cánh  hoa  Poppy  đỏ đã  trở  thành
               biểu  tượng  tưởng  niệm  chiến  sĩ  trận  vong;   Sau các nghi thức tưởng niệm, tiếng trống của
               những chiến sĩ tranh đấu và hy sinh cho Tổ       Ban Quân Nhạc khởi đầu cuộc diễn hành, và
               Quốc được trường tồn.                            đưa  Khối  Quốc  Quân  Kỳ  di  chuyển  từ  Đài
               Họ là những anh hùng vô danh!                    Tưởng Niệm đến vị trí hai bên khán đài duyệt
                                                                binh; sẵn sàng cho các đơn vị cựu chiến binh
               Từ thập niên 50, học sinh trung học tại miền     và quân binh chủng, tiếp nối nhau diễn hành
               Nam mình đều được học qua bài thơ có tựa đề      ngang khán đài. Tiếng vỗ tay chào đón vang
               là  Anh  Hùng  Vô  Danh;  do  Giáo  sư  Nguyễn   dậy, từ dân chúng đứng bên hai lề đường, làm
               Ngọc Huy viết, dưới bút hiệu Đằng Phương,        xúc động những cựu chiến binh và quân nhân
               ấn hành trong sách giáo khoa. Bài thơ ấy có      còn khoác quân phục. Trên nền trời cuối thu
               đề:  Tặng  những  chiến  sĩ  vô  danh  tranh  đấu   buồn u ám, màu cờ vàng tự do của Việt Nam
               cho Tổ Quốc. Bài Anh Hùng Vô Danh được           vẫn tươi sáng; hai lá cờ vàng tung bay trong
               làm theo thể thơ tám chữ; với bốn câu đầu và     gió  lộng,  bên  cạnh  quốc  kỳ  và  quân  kỳ  của
               đoạn cuối mà nhiều học sinh ngày trước đến       Canada cùng các quốc gia đồng minh.
               giờ vẫn còn nhớ:
               Họ là những anh hùng không tên tuổi              Trong  Lễ  Remembrance  Day,  quân  kỳ  được
               Sống âm thầm trong bóng tối mênh mông            miễn hạ xuống; quân kỳ được giữ đứng thẳng
               Không bao giờ được hưởng ánh quang vinh
               Nhưng can đảm và tận tình giúp nước
               . . .
               Tuy công nghiệp không ghi trong sổ sách
               Tuy bảng vàng bia đá chẳng đề tên
               Tuy mồ hoang phiêu dạt dưới trời quên
               Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật

               Nhưng máu họ đã len vào mạch đất
               Thịt cùng xương trộn lẫn với non sông
               Và anh hồn chung với tấm tình trung



                  174
   171   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181