Page 177 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 177

như quốc kỳ, trong tất cả nghi thức như Chào
               Cờ, lúc được Chào Kính…

               Đây! Vẫn còn đây màu cờ vàng tự do!             CÔNG TRƯỜNG CHIẾN SĨ
               Và  thật  xúc  động  khi  chứng  kiến  Quân  kỳ
               cùng  Quốc  Kỳ  Việt  Nam  được  các  đơn  vị
               diễn hành Chào Kính!
               Có  phải  chăng,  chỉ  có  những  kẻ  trong  cuộc
               mới hiểu và thấm thía được nỗi tự hào, như
               người  lính  Trần  Hoài  Thư đã  viết  trong  bài
               "Về Một Đại Đội Cũ":








                                                               Tôi đang đứng, giữa Công trường Chiến sĩ

                                                               Những bạn bè xưa, giờ đã không còn

                                                               Một nơi nào đó, Người đang yên nghỉ

               “Chưa  có  một  đội  quân  nào  trên  thế  giới   Góc nghĩa trang, hay…đáy biển, sườn non.
               này, thua trận, nhưng lại tự hào cùng hàng

               ngũ, cùng màu cờ sắc áo như quân đội miền       Khẩu súng, lưỡi lê, chắc nay hoen rỉ

               Nam này. Không phải một ngày, một tháng,        Cái nón sắt, lũng vài lỗ đạn tròn

               mà cả đời.                                      Bình bi-đông, làm sao mà bẹp dí
               Chỉ  có  những  kẻ  trong  cuộc  mới  hiểu  và   Đôi giầy saut há mõm, đế vẹt mòn.
               thấm thía được nỗi tự hào. Và đó là lý do cắt
               nghĩa  tại  sao  tôi  lại  phải  viết  hoài,  viết   Tấm thẻ bài nhuộm máu, nhìn cũ kỹ

               không mệt về màu áo cũ của mình”                Nhưng số quân hiện rõ, vẫn còn ngon
                                                               Chiếc poncho đâu rồi ? không thấy nhỉ!

               …..                                             Chắc quấn thân anh, tan rã chẳng còn.
               Chiến tranh có lắm tang thương, có hy sinh và
               mất mát; cùng sự chịu đựng tột cùng của sức     Tôi đang đứng trước Công trường Chiến sĩ
               người, tưởng như chỉ có trong huyền thoại mà     Nước mắt chảy dài, nghĩ đến Nước non

               thôi. Tưởng nhớ đến gương anh hùng, tấm lòng        Ôi! Việt Nam ! Quê hương tôi yêu qúi
               quả  cảm  của  các  chiến  sĩ  đã  hy  sinh,  càng    Mà bây giờ, sao … tan nát héo hon?

               ngậm  ngùi  cho  hoàn  cảnh  và  số  phận  của
               người lính trận.                                Tôi từng sống, trong đôi quân hùng vĩ
                 Hôm nay đây, muôn lời thiêng còn vang…        Vào sinh ra tử, mấy chục năm tròn
                                                               Rồi cuối cùng, vào vòng quay thế kỷ
                 Còn đây… màu áo cũ của mình!                  Mất Quê hương … tôi mất cả Sài gòn!

                                         Gươm anh linh!        Tôi chăm chú, nhìn tượng Người Chiến sĩ
                                          Xác xây thành!       Chợt hiển linh, mặt vẫn nét sắt son !
                              Thời gian luống vô tình….        Ánh mắt Người bỗng bừng bừng dũng khí
                             Hỡi người chiến sĩ vô danh!       Như thuở nào, xung trận giữ Giang sơn!

                                        Bùi  Đức Tính          Trần Quốc Bảo (Richmond, Virginia)



                                                                                                      175
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182