Page 244 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 244

Tôi  cũng  là  một  Phượng  Hoàng  NQN  tầm
               thường. Ngày xưa tôi cũng chỉ làm công tác
               thường xuyên của người nữ QN Xã Hội với                                   ĐÊM BUỒN
               tấm lòng yêu quê hương xứ sở mà thôi. Nên
               lúc nào tôi cũng trân trọng những thành tích            UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH
               mà  các  bạn  tôi,  hay  nói  chung  là  của  đoàn
               Phượng Hoàng NQN đã gặt hái được để cùng
               hãnh diện chung.                                            Đêm nay uống rượu sầu ly xứ
                                                                        Rượu đắng hay lòng ta đắng cay
               Tôi  viết  những  dòng  chữ  ngày  hôm  nay  để               Bạn cũ còn ai đâu nữa nhỉ?
               vạch trần sự dối trá của CS, và cũng để xác               Ta buồn nhớ lại những cơn say
               định rằng tôi luôn luôn hãnh diện là nữ Quân
               Nhân Quân Lực VNCH.                                     Và nhớ thuở nào mang súng trận
                                                                          Nhớ đêm khói lửa mịt mù bay
                   Sue Phan                                          Nghe đời thương gọi thêm vàng sắc
                                                                           Trên áo thời gian dấu bụi đầy

                                                                        Quên làm sao được thời gian ấy
                                                                  Mưa nắng đầy khung tình thoáng bay
                                                                        Lại nhớ những ngày yêu mến cũ
                                                                        Nghe bâng khuâng cả lối hoa gầy

                                                                          Đã biết chuyện đời cơm với áo
                               Nỗi Nhớ                                         Thì vinh hay nhục có ra gì
                                                                           Bao nhiêu rồi cũng phù hư cả
                                                                             Sau trước rồi ra cũng biệt ly
                           Kìa anh nắng đã lên
                          Nắng reo vui bên thềm                       Thương cho những bạn bè năm cũ
                           Nắng rơi đầy trên áo                         Sớm phải nằm yên dưới mộ sâu
                        Nắng vương trên tay mềm                              Nỗi xót xa này còn nhớ mãi
                                     *
                          Em nhặt từng sợi nắng                                Bạn ta ơi thắng bại ai cầu
                                                                              Ở đây xứ lạ buồn ghê gớm
                        Kết thành hoa yêu thương                     Có những người quen muốn lạ dần
                         Gửi ra nơi Quân Trường
                                                                            Có những tâm hồn như lá cỏ
                         Sưởi cho người yêu ấm                   Chuyện còn chuyện mất cũng phân vân
                                     *
                          Em ngồi dệt chăn nắng
                         Cài những hoa sao đêm                           Tình đời vẫn lạnh như mưa gió

                           Lót làn lụa mây mềm
                         Đắp cho người yêu dấu                           Một nỗi sầu riêng một nỗi mình
                                                                                 Vui cứ ra đi buồn cứ lại

                              Sài Gòn, 1973                              Ly đầy đong cạn rượu phù sinh

                               Thái Hoàng
                                                                                              Hoa V




                   242
   239   240   241   242   243   244   245   246   247   248   249