Page 274 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 274
đứa em đâu không thấy; chỉ có bà cụ vừa tiếp m i đứa một đơn vị nên mấy khi gặp nhau.
chuyện vừa cầm chân cho thằng bạn hiền thả Chuyến đi định mệnh đã cướp đi một trong
xuống bếp tha hồ hú hí... Lúc đi hí ha hí hửng ba. Trịnh Văn Chung đã hy sinh trong khu
bao nhiêu, khi về chạy hớt ha hớt hải bấy rừng đầm lầy ẩm ướt. Mấy ngày sau mới tải
nhiêu. Tới doanh trại, Đại đội vừa tập họp, 50 được xác ra ngoài. Nhìn tấm thân cuốn gọn
cái nhảy xổm cho cái tội... “1 (mê gái), 2 với tấm poncho trong chiếc xuồng nhỏ mà
(không mê gái), 3...... 50”. bất giác buông tiếng thở dài:
Ôi! mấy bát chè xanh vừa nhâm nhi, không “Ngày mai có một mẹ già đi nhận...”.
đủ mát lòng “chân cứng đá mềm”, sớm đã Cố thủ gần cả tuần trong sự mệt mỏi. Lương
đọng lại thành những giọt mồ hôi ướt đẫm. thực cuối tháng đã vơi, nước uống đã cạn, lại
May mà trời cũng còn thương, nếu như chậm còn bị Tào Tháo rượt vì dùng nước lợ (nước
thêm một bước, có lẽ đêm đó súng đạn, ba- pha lẫn giữa biển và sông). Lần đầu trong
lô đầy đủ chạy vòng vòng Vũ Đình Trường mà cuộc đời, nó nghĩ đến một ngày không dám
đếm sao trên trời! nghĩ... Bên kia bờ kinh rạch, phía sau đám lá
dừa nước dầy đặc, Nguyễn Văn Bưu vẫn chùi
Lại mùa xuân đến… mình trong vũng nước sình lầy, kiên cường
“Anh hiện ở đâu? Đ nh làm gì trong đêm cầm cự...
30?”... Cảm ơn em, cô em gái hậu phương Thương anh cái dáng lính ùa
miền sông nước. Đời lính có gì khác? Cũng Tiền đồn “Sát, Thủ” thi đua chu toàn
như ba em đang ở đâu đó trên dãy Thất Sơn An dân giữ đất đa đoan
mờ mờ đàng xa; còn anh thì trên đỉnh Ba Thê Vẻ vang chiến sĩ điểm son Rùa Vàng
nầy. Ngọn núi mọc lên trong cánh đồng nước Ngày tháng trôi qua, nó chuyển đi nơi
mênh mông giữa đó và đây, đang ngủ yên khác không kịp nói một lời từ giã. Người đi kẻ
trong đêm giao thừa. Anh đang mơ màng ở, ai biết ai buồn hơn ai? Xuống xuồng sang
ngả lưng trên tảng đá có một bàn chân tiên sông đến cù lao ba làng thay vì bốn như thuở
(còn bàn chân kia trên núi Cấm, cạnh nhà xa xưa. Trần Khắc Dũng bàn giao với hai
em?) tìm kiếm một vì sao lấp lánh trong bầu tiếng vỏn vẹn “tạm biệt”. Tình hình không
trời đen tối. Anh nào dám mơ Nàng Tiên sẽ mấy gì căng th ng nếu không muốn nói là khá
hiện đến trong phút giao mùa như bài hát êm ả. Lúc trước những khi về phố còn có bạn
nào đó nghe văng v ng bên tai; anh chỉ ước bè chén anh chén em; bây giờ chỉ còn lại ta
mong như Tiên Ông sải một bước đủ đến với mình. Ở đâu rồi cũng quen đó.
thăm em đêm nay mà thôi. Trường học đã Xuân đi rồi xuân đến… Đang mơ màng
nghỉ Tết, h n em đã về quê. Nơi ấy có bình ngon giấc, nó giật mình ôm súng chạy ra bờ
yên không? Bao giờ gặp lại em lần nữa? Qua rào hô hoán. Mấy thằng lính vừa nhịn cười
Tết, nó đi U Minh Thượng. Qua Giồng Riềng, vừa trấn an: “ Pháo nổ mà, ông Thầy”.
xuống Gò Quao, đến Nhà Ngang, rồi vào Nó khựng lại, cảm thấy hơi bị hố nhưng cũng
Saigon Mới. Bạn bè có vài đứa cùng khóa; cố dằn mặt chữa cháy: “Ai cho lệnh đốt
272