Page 272 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 272

K          hi  mới  chập  chững  vào     đủng quần chưa rách, áo chưa bạc màu; nửa

                                  tuổi  xuân,  tâm  hồn  phơi
                                                                chừng  xuân  đã  vội  xách  gói,  âm  thầm  lênh
                                  phới, nhìn đời cả một bầu
                                  trời xanh biếc dù ngụp lặn    đênh  theo  dòng  nước,  bỏ  lại  đám  bạn  bè
                                                                thân  thương  mà  vương  không  đành.  Ngôi
               trong khói lửa chiến tranh.  Không biết tự lúc   trường  đầy  kỷ  niệm  tuổi  học  trò  bên  hồ
               nào, tai nó dường như đã quen với âm thanh       Chung Thủy sao ch ng mấy thủy chung chút
               chát chúa của tiếng súng nổ, bom đạn,  pháo      nào!
               kích  lẫn  với  còi  hụ  inh  ỏi  của  tiếng  xe  cứu    Bước  chân  lên  phà,  nước  mắt  rưng
               thương,  báo  động,  giới  nghiêm.    Rồi  cũng   rưng... Tâm muốn dừng mà chân vẫn bước.
               ch ng ai dạy, chân nó tự động tìm ch  trú ẩn     Saigon  không  xa  lạ;  nhưng  là  lần  đầu  một
               ngay tiếng nổ đầu tiên; mắt nó dáo dác ngó       thân một ngựa trên đất khách quê người. Nó
               trước  nhìn  sau  mấy  túi  giỏ  xách,  mấy  bao   lang thang ngậm ngùi giữa phố phường đông

               thuốc lá đã cố tình bỏ quên dưới chân ghế,       người mà ch ng thấy ai quen. Cam lòng rời
               trên mặt bàn trong quán ăn nhậu hay cà-phê.      trường,  xa  quê,  cố  mong  tim  một  tia  sáng

                                                                nào  đó  trong  n i  bế  tắc  tuyệt  vọng  ở  cuối
                       Tin  tức  pháo  kích  giữa  ban  ngày  lẫn
                                                                đường hầm.
               ban đêm hay những vụ gài chất nổ trong phố
               chợ  nhan  nhản  trên  báo  chí  hằng  ngày;         Trung  Học  Tư  Thục  Nông  Lâm  Súc,  một
               nhưng nó vẫn hồn nhiên dạo phố m i hoàng         cánh cửa cơ hội trốn quân dịch một cách hợp
               hôn;  rồi  tự  biết  thân    mò  về  nhà  trước  giờ   Bắc Rạch Miễu

               “gõ  mỏ”  cấm  đi  lại  trong  đêm  tối.  Và  cũng
               không biết từ dạo nào, nó tập tành phì phà
               khói  thuốc,  ngồi  quán  cốc  nghe  nhạc  tình,
               bâng  khuâng  vu  vơ  chờ  em  về  trước  cổng
               trường dưới trời mưa gió.

                       Ngôi  trường  thân  yêu  ngốn  hết  hai
               năm tu luyện vất vả mới đủ nội lực vượt qua

               bức  tường  cao  lọt  vào  sân  trường.  Thế  mà


                  270
   267   268   269   270   271   272   273   274   275   276   277