Page 273 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 273
pháp để tiếp tục con đường học vấn; con (Từ trái sang phải) H ng: Phạm Xuân Trinh
(352) - Nguyễn Chí Thành (322) - Huỳnh Mạnh - ???
đường duy nhất đưa đẩy nó đến đô thành Nguyễn Văn Hân (322) - Nguyễn Kim Zấn (352) - Đoàn
hoa lệ. Trường Lê Quang Định/Bà Chiểu sao Văn Bé (353) - Võ Văn Bé (353).
quá vắng vẻ, le hoe vài ba dứa; còn Quốc ĐẠI ĐỘI 84 D (Quân ng Quang Trung)
Việt/Phú Lâm nhiều phần h n độn nhốn
nháo; thôi thì chọn Hồng Lạc/Saigon cho nó
kêu; vả lại dựa hơi Viện Đại học Quốc gia
Hành chánh kế bên cho tụi bạn lé mắt (mặc
dù ch ng ăn nhập gì). Nếu ít nhiều không hù
được mấy thằng bạn nhà quê tỉnh lẻ thì cũng
đủ nổ lắp bắp chút đỉnh với em gái quê nhà.
- Em học môn gì?
Hàng ngồi: ??? - Nguyễn Văn An - Thanh Hải -
Cô nhân viên nhà trường nhã nhặn hỏi. Nguyễn Văn Khôi – Trần Tập Khánh (324) (Hàng ngồi
“NLS, môn nào đây?”... Nó ch ng tha thứ 4 nhìn vào từ bên phải) - Nguyễn Văn Kiểu (324) -
Lai Quốc Minh (353) - Nguyễn Văn Bé.
thiết gì với cái ngành nầy. Bẩm sinh đã ngại
cũng là số phận của mấy thằng chào đời
chân lấm tay bùn (N); cũng không muốn cầm
không đúng lúc.
búa đi đốn cây rừng (L); lại càng sợ trở thành
Mùa xuân đến, nó đeo “quai chảo”
ông mụ đỡ heo đẻ (S). Nó trả lời cộc lốc:
giả định đi chiến dịch, ăn cái Tết đầu tiên
“ ôn nào cũng được”.
vắng nhà. Bà con đã về quê; hơn chục phim
Cô ta liếc nó một cái, cuối xuống vừa ghi ghi
mới cũ nó đã nướng sạch mấy hôm trước, đi
cái gì đó, vừa chua chát:
đâu bây giờ? Cả bọn đã lặn sâu. Kiệt “móm”
- Mấy cậu vào đây để trốn lính hay đi học?
(Võ Tấn Kiệt) , “Th/S” Khôi (Nguyễn Văn
Nó mỉm cười không giận. Làm sao cô ấy có
Khôi), đứa âm thầm chuồn vào Phú Lâm, đứa
thể hiểu được, nó chỉ lợi dụng NLS để tiếp tục
vọt êm về Gò Vấp; còn Mai Văn Khánh cùng
chương trình phổ thông thôi, lại còn chọn
mấy thằng bạn thì thong dong th ng đường
ban B thay vì A mới ngược đời. Vâng, nó trốn
lên Hốc Môn, Trảng Bàng. Nhà nó xa xôi, bay
lính để đi học; chứ không đi học để tránh
gẫy cánh, đành ở lại giữ “chùa”.
quân dịch.
Thấy nó nằm chèo queo trong phường Bàn
Cờ, nghe tiếng gầm xe lửa thay tiếng pháo;
Mãi đến một năm sau, nó mới cảm nhận Kiệt “móm” đèo nó về nhà ăn Tết ké. Một lát
được đâu là chân lý; rồi vùi đầu vào ban Canh thịt kho tàu, một nhúm mứt dừa quê nhà,
Nông học trối chết mặc cho đỉa có đeo tới chút xíu bia con Cọp... một n i nhớ nhà da
háng. Năm ấy đậu cả hai bằng Tú tài, Má nó diết. Sau buổi cơm chiều 4 thằng 1 mâm, tối
mừng lắm! Về quê đãi tiệc bạn bè ăn mừng nay rảnh không đi cà-phê; nó theo Nguyễn
mà cười ra nước mắt. Má nó đâu có ngờ Văn Nghĩa chun hàng rào sang khu gia binh
đường đến Bình Dương (THNLS) xa vời vợi, thăm con đào (vợ Nghĩa sau nầy) và để được
thằng Ba chỉ đủ sức bò tới Quang Trung. Âu giới thiệu cho mấy đứa em gái. Đến nơi, mấy
271