Page 284 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 284

Có  vẻ  aí
                                                                                                ngại,  người
                                                                                                Quân  Cảnh
                                                                                                hỏi :
                                                                                                - Trung úy bị
                                                                                                thương  trận
                                                                                                nào, ở đâu?
                           Lê Phước Dương                       Nhát gừng viên trung úy trả lời :
                                                                - Làm việc nhanh đi rồi cho xe chạy, anh đang
               Xin giới thiệu một câu chuyện tự thuật thời      mong về tới nhà để gặp mẹ. Đã gần 1 năm rồi,
               chiến,  trong  cùng  một  cảnh  ngộ  nào  đó,    ở Sư Đoàn 1 đóng ở Huế.
               người  ta  dễ  thông  cảm  nhau  và  có  nhiều
               quyết định cũng rất dễ dàng...                   Cúi đầu chào, viên Quân Cảnh buớc về phía
               Một câu chuyện khá buồn  vì không có ngày        mình.
               mai, và nếu ta chấp nhận có một định mệnh        - Chào Thiếu úy, xin cho xem giấy ?
               đã  sắp  xếp  trước  cho  mỗi  người,  ta  không   Đã chuẩn bị sẵn, mình đưa giấy xuất viện cho
               thể  trách  ai  cả  mà  chỉ  có  lòng  tiếc  thương   người Quân Cảnh xem. Có lẽ chỉ là thói quen
               cho từng cảnh ngộ, nhất là đối với cuộc đời      chiếu lệ, anh liếc qua rồi trả lại giấy cho mình
               của những người con gái trong thời chiến....     và hỏi :
               Xin  mời  các  bạn  đọc  tùy  bút  của  bạn  Lê   - Thiếu úy về tới đâu ?
               Phước Dương sau đây:                             - Rạch Giá !
                                                                - Dọc đường cẩn thận nghe thiếu úy, lúc này
               Lúc 8g sáng ngày 28/4 năm1975, mình nhận         có chỗ hơi khó qua vì thường bị phục kích...
               giấy  xuất  viện  và  28  ngày  sau  sẽ  tái  khám
               cũng tại Quân Y Viện Long Xuyên này.             Xe tiếp tục bon bon trên đường… Đang mơ
               Một bên mắt trái còn bịt bông băng, chỉ còn      màng với những giòng ký ức ùa về bỗng nghe
               nhìn đời bằng con mắt phải, ngồi trên xe đò      những  tiếng  hơi  xì  ra  vang  lớn,  hành  khách
               về Rạch Giá mà lòng ngổn ngang trăm mối,         trên xe hoảng lọan nháo nhào.
               biết viết gì đây, biết kể gì đây?....            Tiếng anh lơ xe nói lớn :
               Chiếc  xe  đò  chật  khách  khật  khừ  giảm  ga    - Cô bác yên tâm, chỉ là xì vỏ xe thôi, mời
               dừng lại bên đường.                              xuống xe vào quán bên đường uống nước giải
               Có ai đó trong xe lên tiếng hỏi :                khát chờ thay vỏ xe rồi đi tiếp .
               -Sao không chạy nữa ?                            Tiếng hát Khánh Ly từ chiếc Radio của quán
               Có tiếng trả lời :                               rè rè phát ra nghe não nuột : “ Em hỏi anh, em
               - Xét xe !                                       hỏi anh, bao giờ trở lại ? Xin trả lời, xin trả
               Một  viên  Cảnh  Sát  và  theo  sau  là  1  người   lời, mai mốt anh về ! “
               Quân  Cảnh  xuất  hiện  phía  ngoài  xe.  Viên
               Cảnh Sát hỏi và xét giấy những người dân.        Gió từ lòng sông thổi lên mát rượi, quán lá,
               Người Quân Cảnh tiến lại gần xe, chân đứng       không cửa trước không cả cửa sau, một mặt
               khép, đưa tay lên trán chào người trung úy có    bên  đường,  mặt  kia  cạnh  bờ  sông.  Bên  kia
               mái tóc để hơi dài mang kiếng đen ngồi phía      sông cỏ lau dày mịt, bông lau trắng xóa.
               trước:                                           Bất  chợt  một  người  con  gái  đi  lại  phía  bàn
               - Xin Trung úy cho xem giấy tờ !                 chỗ mình đang ngồi và hỏi :
               Lặng lẽ không trả lời, chân phải đưa lên, tay    - Thiếu úy có mất gì không ?
               phải  cầm  cây  gậy  thong  thả,  viên  trung  úy   Bối rối và bất ngờ mình trả lời :
               đánh vào vị trí ống chân vang lên 3 tiếng ..cộp   - Không có, anh đâu có mất gì đâu !
               ...cộp...cộp.                                    - Phải không anh, anh có mất giấy này không?


                   282
   279   280   281   282   283   284   285   286   287   288   289