Page 285 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 285

Vừa  nói  cô  em  vừa  đưa  ra  tờ  giấy  pelure   thương ngồi cạnh thì có xa bao nhiêu cũng là
               mỏng có dấu mộc .                                gần thôi .
               - Giấy này nè !                                  Mùi  con  gái,  mùi  tóc  của  em  làm  mình  hơi
               À thì ra là giấy xuất viện mà lúc nảy khi trình   bối  rối  và  rồi  bỗng  chợt  nhớ  về  quyển  tiểu
               cho  viên  Quân  Cảnh  xem  xong  mình  đã       thuyết đã từng đọc của nhà văn Mai Thảo: “
               không cất kỹ vào trong túi.                      Để tưởng nhớ một mùi hương “ .
               - Anh cám ơn em, nếu mất giấy này là cả một      - Em buồn ngủ quá, cho em tựa vào vai anh
               sự phiền phức lớn cho anh. Mời em uống với       nghe…
               anh một ly nước để gọi là trả ơn em cho món      - Ừ, em nhắm mắt lại và ngủ một chút đi.
               nợ này.
               - Uống thì em sẽ uống với anh, còn gọi là để     Cảnh vật hai bên đường tiêu điều quá, sự sống
               anh trả nợ thì em không nhận đâu vì em và        chỉ có nơi phố chợ còn ở nơi thôn quê thì lặng
               gia đình cùng nhiều người khác nữa đã chịu       lẽ và đìu hiu.
               ơn anh và các anh nhiều lắm, nhiều đến độ mà     Sức nóng của chiến tranh đã về gần đến phố
               em nghĩ rằng không thể nào trả hết....           chợ  rồi,  những  đồn  bót,  kẻm  gai,
               Như có gì rưng rưng ở người nói và cả người      concertina...cứ nối tiếp hiện ra hai bên đường.
               nghe.                                            Lay nhè nhẹ vào vai em :
               “Mai kia anh trở về, dẩu rằng không toàn vẹn     - Xe tới chợ Mong Thọ rồi nè.
               như xưa . Dù anh trở về trên đôi nạng gỗ .       - Vậy hả anh, gần tới nhà rồi, mình xuống xe
               Hoặc anh trở về bằng chiếc xe lăn”.              nghe anh !
               - Em biết giọng hát này là Cô Khánh Ly, mà       - Ừ, anh xuống với em.
               bài hát này tựa là gì hả anh mà sao nghe buồn    Nghe lời em chỉ, người tài xế cho xe dừng lại
               quá !                                            bên đường.  Xách tiếp cho em giỏ trái cây rồi
               -  Bài  “Kỷ  Vật  Cho  Em” của Nhạc sỹ Phạm      cùng xuống và đứng bên đường, em bước lại
               Duy.                                             cạnh  bờ  sông  gọi  với  qua  nhà  bên  kia  sông
               - Các anh đang ở  chiến trường nghe bài hát      bơi xuồng qua rước .
               này  mà  không  nản  lòng  mới  là  lạ.  Sao  anh   Chiếc xuồng nhỏ cặp bến, Tím giới thiệu:
               không hỏi tên em và nhà ở đâu sao?               - Con bé vì đẻ rớt nên mẹ em đặt tên là Rớt,
               - À, anh xin lỗi, anh quên. Cho anh hỏi, em      năm nay đã 17 tuổi, nhỏ hơn em hai tuổi.
               tên gì và nhà ở đâu ?                            Cô bé có gương mặt dễ thương cười lỏn lẻn .
               - Em tên Tím, nhà ở cây số 16 xã Mong Thọ        - Dạ, chào anh !
               thuộc quận Kiên Tân cũng gần Rạch Giá. Hay       - Ừ, anh chào em !
               là  anh  cùng  xuống  xe  ghé  nhà  em  chơi,  ăn   Chiếc xuồng nhỏ chòng chành lắc lư đưa ba
               buổi cơm rồi chiều em đưa anh về Rạch Giá        người qua sông.
               bằng xe Honda của nhà em.                        Ở đoạn nửa quê nửa chợ  này mà nhà em  là
               - Cám ơn em, đành phải ghe lời em thôi .         nhà đúc và có hai chiếc máy cày Kubota thì
                                                                gia thế của em cũng thuộc nhà khá giả .
               Tiếng người lơ xe gọi lớn :                      Chắc là ba và mẹ của em, trạc tuổi 50 cùng
               - Về Rạch Giá bà con ơi..!                       bước ra trước hiên nhà.
               Lên xe về chỗ thì người ngồi cạnh đã bỏ ghế,     - Con chào hai bác, con là bạn của Tím ghé
               mình gọi Tím :                                   nhà thăm.
               - Em lên đây ngồi đi cho bớt dằn vì có ghế       - Vậy à ! Con vào nhà ngồi chơi đi hai bác đi
               trống nè !                                       xóm có việc, con cứ tự nhiên và chút nữa bác
               - Dạ, để em lên.                                 về rồi cùng ăn cơm với hai bác nghe .
               Đường xa và xấu mà được người con gái dễ         - Dạ, con xin nghe lời.


                                                                                                        283
   280   281   282   283   284   285   286   287   288   289   290