Page 289 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 289

Tôi gọi một người lính am tường vùng nầy,        Chiều tối hôm đó sau khi bố trí đơn vị xong
               - Anh có biết cô gái nhỏ hồi nãy và nhà Bác      thì người lính buổi sáng đi với tôi dự đám
               của cô ấy ở đâu không?                           giỗ nói:
               - À! Nhà của bác Tư là ngôi nhà thứ ba cuối      - Ông Thầy, tối nay mình qua cầu đi coi cải
               ấp, cô nhỏ ấy là cháu bác Tư đang đi học ở       lương nha, em mê cải lương lắm, mà nhà Cô
               thị  xã  Bình  Dương,  chắc  hôm  nay  nhà  có   của con bé có người chị bà con đẹp lắm, có
               đám giỗ của ông Nội nên gia đình cô ấy về,       gì em làm mai cho ông Thầy.
               thường ở lại chơi năm ba bữa hoặc một hai        Nghe người lính rủ rê tôi nói:
               tháng mùa Hè phụ làm ruộng.                      - Chú thích đi thì rủ thêm vài ba đứa đi theo,
               Đây là vùng mất an ninh, buổi trưa tôi đến       tôi không mặn cải lương lắm.
               nhà Bác Tư và mang theo mấy người lính
               để bảo vệ, riêng người lính am tường vùng        Gần 8 giờ tối, mấy người lính lại rủ tôi, vả
               nầy thì đi kèm với tôi vào nhà.                  lại giờ nầy còn sớm và hơi buồn, hay tại vì
               Chủ  nhà  là  một  ông  lão  tóc  bạc  phơ  đón   tính tò mò…
               tiếp  chúng  tôi  thật  niềm  nở,  nhìn  quanh   Đến  nơi  tôi  được  chủ  nhà  tiếp  đón  nồng
               quan sát một tí tôi bảo nhỏ với người lính…      hậu,  Út  thì  lăng  xăng  pha  cà  phê  và  một
               Khoảng nửa tiếng sau có tiếng xe gắn máy         bình trà cho tôi. Tai thì nghe những lời hát
               ngừng  trước  nhà,  người  lính  tôi  chạy  ra   văng  vẳng,  mắt  thì  liếc  ngang,  liếc  dọc  để
               bưng  phụ  hai  kết  bia  con  cọp  và  nửa  cây   tìm kiếm ai đó…
               nước đá.                                         Thỉnh thoảng, tình cờ tôi có gặp Út một vài
               - Út à, con ra phụ với mấy chú đi con.           lần, Út có gởi cho tôi vài mẫu giấy nho nhỏ,
               Quay sang tôi Bác Tư nói:                        một vài câu bâng quơ, một vài nét vẽ… Mới
               - Chuẩn Úy đến tham dự là quý lắm rồi, còn       đầu  tôi  hơi  ngạc  nhiên,  sau  đó  suy  nghĩ
               mang bia theo làm gì, ở đây tụi tôi toàn là      nhiều thì mới hiểu được những gì Út muốn
               uống nước mắt quê hương (rượu đế).               nói.
               - Dạ con có chút quà nhỏ mà Bác Tư.              Sau một thời gian đơn vị tôi đổi đi nơi khác,
               Bây giờ tôi mới biết cô bé tên là Út hay thứ     không có lời giã từ hay tạm biệt với Út.  Đời
               út trong gia đình.                               lính  rày  đây  mai  đó,  không  ai  biết  được
                                                                ngày mai rồi sẽ ra sao? Thỉnh thoảng nhớ
               Buổi chiều tôi nhận công tác đêm nay nằm         về Út, một cô bé dễ thương…
               an  ninh  để  bảo  vệ  cây  cầu  Đò  bắc  ngang
               sông Thị Tính nối liền quân lỵ Bến Cát và        Đơn  vị  tôi  được  nghỉ  dưỡng  quân  và  tái
               An Điền.                                         trang  bị  sau  những  lần  hành  quân  vất  vả.
               Khoảng 5 giờ chiều, từng tốp nam nữ thanh        Lần  nầy  trung  đội  tôi  tăng  phái  cho  yếu
               niên phải rời bỏ An Điền về quận lỵ để ngủ       điểm Búng.  Nhớ có lần thong thả, tôi đi bộ
               qua đêm. Bỗng có tiếng của một cô gái:           từ  chợ  Búng  lên  trường  trung  học  Trịnh
               - Chào Chú, Chú đang làm gì vậy?                 Hoài  Đức  và  trường  Nông  Lâm  Súc  Bình
               - A! chào cô bé, qua quận ngủ hả.                Dương.  Nhìn  những  hình  ảnh  của  học  trò
               -Tối nay Chú có rảnh không? Qua nhà Cô con       tan  học,  tôi  chợt  nhớ  về  dĩ  vãng:  “Nhanh
               coi  cải  lương  nha  Chú.  Tivi  tối  nay  có   quá, mới ngày nào còn cắp sách đến trường,
               chương  trình  cải  lương  hay  lắm  của  đoàn   bây giờ trở thành một người lính”.
               Dạ Lý Hương đó.
               Nghe lời mời của cô bé tôi chợt cười…            Bước  vào  quán  nước  bên  đường  đối  diện
               - Ờ, nếu Chú rảnh, mà nhà của Cô ở đâu vậy?      với cổng trường NLSBD, tôi kêu một ly đá
               - Dạ gần kế nhà máy xay lúa đó.                  chanh, thả hồn theo khói thuốc, tưởng nhớ


                                                                                                        287
   284   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294