Page 292 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 292

SVSQ Nguyễn Huệ






                                                                xuống xe nói câu an ủi:”Xe chật mấy anh cố

                                                                gắng chịu khó chút nha”.   Trên xe dăm cặp
               1/.NGÀY RA TÙ                                    mắt  nhìn  chúng  tôi  trông  vẻ  thương  cảm.
               C                                                Hồng Phong, thì trời cũng nha nhá tối…
                                                                Xe  về  đến  bến  Petrus  Ký,  giờ  đổi  tên  Lê

                      ầm  tờ  giấy  phóng  thích,  tôi  chen
                      chân  cùng  anh  em  được  ra  tù  cùng

                      một  lượt  đi  vội  ra  đường.    Thằng
               Long cùng lán đến góc đường nó ghé mua 1         Cha mẹ giờ đã về Trà Vinh… và vì thế, tôi
                                                                phải về đúng địa chỉ đã khai là Trà Vinh, mà
               bó nhang, đốt rồi ngó chừng vô hướng trại        không về đó thì đi đâu bây giờ!?…
               lằm bằm: “Tao lạy mày, ớn mày tới già”.          Những ánh mắt ngại ngùng nhìn nhau, rồi
                                                                xì xầm to nhỏ…
               Tôi với thân hình còm cõi, bộ áo quần bạc        Bơ vơ giữa Saigon với tên rất mới, đi đâu
               màu, nhìn như con ngáo ộp, nhưng ngày mà         cũng  thấy
               tạm  gọi  là  ngày  ra  tù  này,  dầu  gì  cũng  là   giăng  mắc
               mong đợi hơn hai năm này sau cái lệnh “đi        các    bảng
               học chính sách bảy ngày”, ôi bảy ngày của        đỏ chữ sơn
               tụi nó sao dài thế…                              vàng,    đại
               Tôi  hát  nho  nhỏ  bài  hát  của  Hoàng  Giác,   thắng,
               xưa  dùng  trong  chương  trình  chiêu  hồi      quyết  tâm,
               “…Tung cánh chim tìm về tổ ấm, nơi sống          nhiệt liệt… bến xe ồn ào nhưng căng thẳng,
               bao ngày giờ đằm thắm, nhớ phút chia ly,         người  qua  kẻ  lại  với  những  nét  trầm  tư
               ngại  ngùng  bước  chân  đi,  luyến  tiếc  bao   hiện lên trên khuôn mặt họ.
               nhiêu ngày xanh…”                                Tiền  trong  túi  vừa  được  cấp  phát  vừa  đủ
                                                                tiền xe, thêm dăm đồng lẻ, tôi ghé xe nước
               Đón chuyến xe Tây Ninh-Saigon, chiếc xe          mía gọi 1 ly.  Ngồi trên cái ghế dựa khung
               Desotos máy dầu diesel ngày nào giờ thành        sắt bọc lưới nilon, có thể dựa ngửa, xưa hay
               chiếc  xe  chạy  bằng  than,  1  cái  thùng  than   dùng cho mấy ông già nhà vườn, bãi biển,
               nóng hực, người đu người đeo trông nguy          tôi hỏi nhỏ chị bán nước mía:
                                                 hiểm  quá,     -  Chị ơi, tôi mượn chỗ nghỉ tạm qua đêm
                                                 thấy  đám      được không chị, đến sáng mai tôi mới mua
                                                 tôi  đông      vé xe về Trà Vinh?
                                                 biết     từ    Chị ấy không nói gì, chỉ thở dài, lát sau lại
                                                    Kà-tum      gần tôi hỏi nhỏ sau khi quan sát tôi nhiều
                                                 về,  tài  xế   lần kín đáo.
                                                 ngừng  lại,    -  Anh cải tạo mới về phải không?



                 290
   287   288   289   290   291   292   293   294   295   296   297