Page 293 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 293
- Sao chị biết? những con cá mà ngày xưa Phan Thiết,
- À, thứ nhất nhìn bộ áo quần bà ba may Phan Rang bán cho Đà Lạt ủ làm phân.
bằng vải kaki, thứ hai trông như xì ke, bạc Chị để trước mặt tôi ly nước mía mới, lẳng
nhược ốm nhách, lơ láo giữa Saigon mà… lặng thu lại cái lon cơm trống rỗng…
lịch sự.
- Dà, tui vừa được tha về sáng nay, giờ phải Tôi thiếp đi vì đường dài mệt mỏi (cái xe
về quê. than chạy ì ạch…)
- Mả mẹ tụi nó, mà anh làm chức gì, tù ở Tiếng ồn ào vào lúc 3 giờ sáng, tôi vẳng
đâu? nghe tiếng chị gọi:
- Tui sĩ quan, mà thiếu úy thôi, tù ngoài
Phú quốc 1 năm rồi đưa về Kà Tum. Chỗ đó - Anh ấy ơi, ra xếp hàng mua vé đi anh…
có mấy ông cấp lớn hơn còn ở trỏng nhiều Tôi dụi mắt, ly nước lạnh cho tôi rửa mặt
lắm, chắc còn lâu mới được về… chị đã dọn sẵn, chẳng biết đêm qua chị có
Ngó quanh một vòng chị nói nhỏ: ngủ không, hay ngủ thế nào…?
- Anh hai tui cũng thiếu úy, đi tù tới giờ ở Tôi móc túi tính tiền nước mía từ hôm qua,
nhà cũng không biết tin tức gì cả, ông anh chị chưa vội lấy thì có 2 nhân viên an ninh
con ông bác mới được thả về đang nằm chờ trật tự bến xe ghé lại uống café, trông mặt
chết ở nhà, bất giác chị thở dài – cả nhà tui mày cũng không đến nỗi, chị nhanh nhẩu
bị cho ra đường vì nhà thuộc thành phần
mà họ cho là Ngụy, Thiên Chúa Giáo, sĩ làm tôi không kịp phản ứng…
quan, trưởng khóm… - Nãy anh đưa tui tờ 10 đồng hả?... quên
- Chắc sáng giờ anh chưa ăn uống gì?... chớ, thối lại anh đây, xin lỗi nha, chị dúi vào
miệng hỏi, tay kéo cái giỏ nhỏ trong hộc xe tay tôi một xấp tiền loại hai hào, năm hào…
nước mía, lôi ra một lon guigoz đưa tôi. (sau này tôi đếm tất cả được 8 đồng).
- Anh ăn đỡ tí gì đi, nãy đứa bạn ghé qua Tên an ninh bến xe kêu ly café, tôi cũng
cho tui mấy cái bánh cam ăn rồi, ăn xong bỗng thèm café quá, muốn gọi, nhưng nghĩ
anh dựa ghế ngủ tí mai lấy vé xe, nó bán từ rồi chị sẽ không tính tiền nữa, cũng ái ngại
lúc 3 giờ sáng đó anh, dậy sớm xếp hàng
mới mua kịp, vậy thôi ha, ừ mà tụi dân nên thôi.
phòng có hỏi anh nói là chờ mua vé xe về - Anh Bảy, giúp tui chút được không? Mua
quê, còn tui nói gì kệ cha tui nha. giùm cho anh bạn của ông xã tui cái vé đi
Vì quá đói, thấy mời rất thật thà, tôi nhận Trà Vinh.
và nuốt vội mấy muỗng cơm với con cá khô Chị đưa nó tiền và không tính tiền café, nó
đứng lên đi thẳng một lúc rồi đem ra cái
mặn, mà nước mắt lưng tròng. Một thằng vé… không nói gì chỉ cười cười ẩn ý.
học ra để bảo quốc an dân, mà chưa làm
được gì đã gãy súng, giờ dân lại bảo bọc, Chị kể chồng chị phải về Long Khánh mua
nuôi ngược bằng lon cơm độn, tôi cố nuốt đất làm rẫy nuôi con, chị ở đây buôn bán đủ
và cố quên đi, dẫu gì cũng ngon hơn trong thứ, để mua
trại, cơm độn mì lát, nửa sống nửa chín, mắm mua
canh là một chảo to, bỏ muối và bó lá bứa muối gởi cho
hái trong rừng, gọi đó là canh chua, và chồng. Thấy
chị ở bến xe
291