Page 295 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 295
rưng rưng, nghẹn ngào, không thốt lên lời bạc lòa xòa trước mặt tôi, vai má tôi rung
nào cả… bá vai ông đi vào nhà. lên…
"Con vợ mày chó đẻ"! Ông chỉ nói được câu - Mày còn sống hả Sáu,
đó thôi… thôi vô nhà nghỉ chút rồi
đi tắm rửa, ăn cơm con,
Má tôi trong nhà nghe tiếng, ho húng hắng trời cũng tồi rồi…
bước ra, cái khăn rằn được bà nhấc lên lau Tôi buông Má ra, tìm
vội qua đôi mắt, có lẽ mắt bà đã mờ, hay bà thằng Hân, nhưng
đang khóc. Sau lưng bà có một thằng nhỏ không thấy nó, tôi hỏi
chừng 3 tuổi lóc cóc đi theo, nó mặc 1 cái áo má:
thun người lớn, dài trùm hết đầu gối, tóc tai - Thằng con của con đâu rồi má?
cháy nắng lù xù, cái áo dài vậy để khỏi phải
mặc quần, kiểu con nít nhà quê mà tôi Má tôi nhắm mắt lại, 2 giọt nước mắt lăn
thường gặp, nó nhìn trân trân vào tôi. trên gò má nhăn nheo.
Con tôi đây rồi, tôi buột miệng kêu tên nó, - Thằng con hàng xóm đó con, thấy nó cùng
ngày đó tôi đặt tên nó: “Hân, Hân…” tuổi với thằng cu, Má kêu nó qua chơi cho
đỡ buồn. Nó thích qua chơi, tối có khi ở lại,
Nó vẫn tròn đôi mắt nhìn tôi, tôi buông vai nay thấy con lạ, nó sợ chạy về nhà rồi.
cha tôi chạy lại toan ôm nó, nó sợ lui ra sau Nói đặng, bà thở dài nói tiếp: “Thằng cháu
lưng má tôi rồi òa khóc. nội tau, con mẹ nó ẵm đi từ lúc nào tau
Nước mắt tôi ứa ra, con không nhìn ba không biết… giờ nó ở đâu, mạnh khỏe hay
sao?... Mơ ước từ ngày đi tù là khi về được đau ốm tau cũng không hay, không tin tức
ôm con trong vòng tay… Tôi mơ những gì…” Nói rồi Má ra sân, dọn cây cuốc, cái
buổi dắt con đi dạo quanh chỗ này chỗ nọ, phảng, cái túi vải đựng gô cơm của cha tôi
lấy gọng lá mít xé cho nó con trâu, lấy bẹ còn để ngoài sân, ông cũng vừa tắm xong,
chuối chẻ cho nó cây súng vuốt kêu lặp đi vào phụ dọn cơm.
phặp… Giờ đây nó sợ tôi đến vậy ư…? “Mày tắm rửa rồi vô nghỉ chút ăn cơm, có gì
Nước mắt Má tôi ứa ra… Má tôi ôm lấy thân ăn nấy, mai má mày đi chợ mua thứ gì ngon
tôi, tôi ôm lấy bà như ngày xưa còn bé, hai hơn ăn mừng đoàn tụ”, Cha tôi nói.
xương vai bà nhô lên hai bên, hai xương Mấy em tôi cũng về… lai rai từng đứa, vui
quai xanh nhô cao nằm dưới đôi tay tôi, mừng chào anh Sáu, đứa bá vai, đưa ôm,
ngoài lớp vải áo may bằng vải thô, còn lại hỏi han trăm chuyện…
tôi chạm vào xương và da. Tôi xoa xoa lưng Bữa cơm gia đình tuy mắm muối, trên mâm
bà và nhắm mắt, tưởng tượng, cảm giác thấy bông điên điển làm rau chua, mớ rau
như đám trẻ mù đang mò lên những cái nút nhút chấm mắm, dù thấy ngon nhưng tôi
nổi của chữ Braille để đọc, tôi sờ lên những nghèn nghẹn trong cổ,… hồi nào giờ nhà
cái xương nổi nhô lên, tôi đọc được nỗi khổ mình tuy nghèo mà có ăn như vậy đâu!
cực của Má, tôi đọc được trên nắm xương Đang ăn cơm, bữa cơm gia đình đầu tiên,
khô này không còn có thể chảy mồ hôi ngồi kể ký ức trong tù mắm giòi cơm hẩm,
được nữa, tôi đọc được qua những sợi tóc
293