Page 329 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 329
M
ột sáng ngày nọ bỗng
hứng chí ngao du vùng
sơn thủy…Ừ! cày cả tháng,
giờ vào rừng treo võng
nghỉ ngơi tí, tréc-king phát
cho nhẹ tâm hồn, bèn xách
cái túi cóc lên con ngựa già, bệnh hoạn bất
thường, mà sợ nhất là lúc nó ho lao, đang
ngon ga giữa rừng, nó ho khộc khộc mấy
tiếng rồi nín, không biết đường nào mà mò.
Chợt nghe tiếng hắng giọng, ngồi
Nghĩ vậy mà nó đến như vậy thật, nhổm dậy, nghĩ là có lão tiều phu nào đi
đang ngon trớn chạy vào vùng Ma Thiên đốn củi, nhìn mé hồ nước nhỏ, có một lão
Lãnh, sau chân núi Bà Đen, nó khộc khộc có lẽ đi câu hay nơm cá, nhưng sao lão
mấy tiếng rồi nín bặt, đề, đạp, đá, đấm, nó mang áo quần sạch sẽ và mốt cổ trang thế,
vẫn im lìm, đành gởi chiếc xe máy cà tàng chiếc áo gấm xanh lấp lánh, thôi kệ lão,
trong xóm. Mua mấy cái bánh và chai nước, mình mơ màng tiếp thôi…, cũng đề phòng
cho vào túi vắt ngang cái thời nay loạn lắm,
vai rồi vơ lây một cúi lấy đôi dép cho vô
cành cây nhỏ bên lề bao nilon, gác trên
đường, làm chiếc gậy đầu võng, ai biết ngay
“đả thảo kinh xà”, gian ra sao, thời buổi
thói quen từ nhứng một mét vuông tám
ngày còn trẻ theo cha thằng ăn trộm mà,
vào rừng mót củi, cái nhìn bên ngoài như
gậy nhỏ cứ đập đập dzậy, mà chắc gì đã
phía trước mỗi bước dzậy…
chân, gọi là dọa rắn,
nghe động nó sẽ đi chỗ khác chơi… …Nghĩ mông lung rồi dần thiếp đi…
Vào sâu trong rừng chừng khá xa, Bỗng nghe tiếng gọi của ông già áo xanh lúc
chim muông giờ tuy còn ít (do đất chẳng nãy, lần này ông đến ngay bên võng, cất
lành nên chim không đậu nữa), hương hoa tiếng hỏi:
rừng cũng cũng chẳng còn mấy, chỉ thoảng - Này con trai, ở đâu mà lên đây treo võng
tí ngát thơm buổi sáng, cây cỏ còn đọng nằm thế?
chút sương lấp lánh, đâu đó mấy con bướm - Dạ, con ở Hóc Môn, Saigon lên.
lượn. - Hóc Môn, ta biết rồi, dân ở đó vừa hôn
Đến một khu vắng, bên thân cây to vừa móc, he he… nên được đặt tên như vậy
bị ngã vì mục gốc, cành có mấy cây nhỏ đó. Chà Saigon! Sao con không gọi là thành
nhưng tàng lá rậm, thôi, đây cũng được, phố gì đó mà người ta mới đổi tên?
treo chiếc võng tòn ten, ướm thử rồi nằm - Dạ, Saigon là Saigon, con chỉ biết thế thôi
lên, qua khe lá, ngắm mây trôi, nhè nhẹ nhè ông ạ, cái tên lạ hoắc dài ngoằn kia con
nhẹ…. tiếng dế, tiếng côn trùng… mơ chẳng thích mấy…
màng…. - À ra thế…
327