Page 359 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 359

Tường Thúy



               T                                                  mất  tên…”.    Vâng  tôi  đã  mất  Saigon  yêu
                      ôi  đã  trở  lại  Việt  Nam,  trở  lại
                      Saigon,  nơi  chốn  mà  tôi  đã  rời  bỏ
                                                                  thương của ngày nào rồi. Giờ chỉ còn một
                      nó  cách  đây  hơn  hai  mươi  năm.
                                                                  lại bóng dáng của người xưa mà tôi đã bị
                      Không  ngờ  thời  gian  trôi  qua  quá      chút hy vọng nhỏ nhoi là mong tìm thấy
               nhanh, mới chớp mắt đây thôi đã hơn hai            lạc mất, khi rời bỏ thành phố này.
               mươi  năm  rồi,  hơn  hai  mươi  năm  xa  lìa
               quê hương, đến sống ở một phương trời              Ngồi trong góc quán cà phê của Trà, người
               xa lạ cách nơi chôn nhau cắt rốn của mình          bạn  học  cùng  trường  Luật  ngày  xưa,  tôi
               tới nửa quả địa cầu, thì quả đúng là một           mơ tìm lại một chút kỷ niệm ngày nào còn
               điều có nằm mơ cũng không tin được, thế            sót lại tại nơi này, nơi mà mỗi lần muốn
               nhưng giấc mơ này đã là sự thật.                   gặp gỡ nhau, Chấn và tôi đều lấy quán cà
                                                                  phê của Trà làm điểm hẹn.
               Đây  là  lần  đầu  tiên  tôi  quay  trở  về  quê   Quán cà phê nhỏ này cũng giống như hàng
               hương đúng vào những ngày giáp Tết. Lúc            ngàn quán cà phê nhỏ khác của thành phố,
               ngồi  trên  máy  bay  tôi  đã  háo  hức  mong      nhưng  với  tôi  nó  thân thiết  vô  cùng,  với
               đơi được nhìn thấy Saigon yêu quý của tôi          tôi nó là những mảng ký ức của một cuộc
               ngày xưa, nhưng khi nhìn thấy Saigon rồi           tình đã mất nhưng chưa bao giờ phai mờ,
               thì tất cả những hao hức đó, những mong            hơn bao giờ hết, với tôi nó chính là Chấn,
               đơi đó đã vỡ tan như bong bóng xà phòng.           tình yêu đầu đời của tôi.
               Saigon đã thay đổi tất cả.  Một sự thay đổi
               hỗn  độn,  nhớp  nhúa  như  một  kẻ  tập  ăn       Sau khi rời khỏi Việt Nam, tôi vẫn thường
               chơi,  bắt  chước  khoác  lên  người  những        xuyên liên lạc với Trà, nhờ có Trà mà tôi
               chiếc  áo  sặc  sỡ,  rẻ  tiền,  những  thứ  đó     đã biết đươc tin tức của Chấn, người yêu
               không  mang  cho  tôi  cái  cảm  giác  ấm  áp      cũ của tôi. Và cuộc gặp gỡ ngày hôm nay
               thân yêu ngày nào, mà tôi mong đợi,                cũng do Trà sắp xếp. Tuần trước tôi nhận
               “Saigon  ơi,  tôi  mất  người  như  người  đã      được  email  của  Trà,  báo  đã  gặp  được
                                                                  Chấn  sau  nhiều  lần  tìm  kiếm.  Email  Trà
                                                                  viết “.... Đã tìm thấy Chấn của cậu rồi, có
                                                                  muốn gỡ rối tơ lòng thì về đi, tớ sẽ an bày
                                                                  cho cuộc gặp gỡ này.....”

                                                                  Và hôm nay tôi ngồi đây để chờ được gặp
                                                                  lại  anh,  người  của  một  thời  đã  từng  làm
                                                                  cho trái tim bé bỏng của tôi phải xốn xang,
                                                                  phải rung động.  Vâng, tôi đã từng yêu say
                                                                  đắm,  yêu tha thiết, người  lính  Biệt  Động



                                                                                                        357
   354   355   356   357   358   359   360   361   362   363   364