Page 354 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 354

chỉ để viết thư thăm Như không? Anh thật         tìm  mọi  cách  bắt  cá,  tôm  làm  mắm  hoặc
               sự muốn kết bạn với Như, mong rằng tình          khô, để dành thức ăn cho những ngày tháng
               cảm chúng ta sẽ sâu đậm hơn sau nầy.             tới. Đứa con gái nhỏ của Dì tôi ra ngồi ngay
               Tôi nhìn Hiền:                                   trước  cửa  nhà  buông  câu  xuống  cũng  bắt
               -  Thì chúng ta đã là bạn rồi mà, đâu cần nói    được mấy con cá thật to. Những bữa ăn lúc
               gì nữa. Như sẽ rất vui để chờ đọc thư anh.       đó toàn là cá và tôm: tôm nướng, tôm kho,
                                                                gỏi  tôm,  tôm  luộc.  Cá  nướng,  cá  hấp,  cá
               Tôi cho anh địa chỉ nhà tôi. Anh tỏ vẻ lưu       chiên,  cá  nấu  canh  chua  rau  muống,  nấu
               luyến  không  nở  dời  chân  nhưng  rồi  cuối    canh chua hoa súng… Riêng tôi từ kinh sợ,
               cùng chúng tôi vẫn phải chia tay. Nhìn theo      ngạc nhiên trở nên thích thú với những gì
               bóng anh cô đơn trên con đường đất nhỏ,          xảy ra nơi đây.
               khuất dần sau rặng cây xanh tôi chợt nghe
               lòng bồi hồi xúc động. Người lính ấy chỉ có          Hai ngày sau anh Tường về nhà, anh lại
               sa  trường  và  máu  lửa  thôi,  còn  niềm  vui   đưa cho Dì một số tiền lớn. Tuy nhiên tôi
               nào  nữa  không  anh?  Anh  đã  đem  cả  tuổi    không thấy Dì vui vẻ, trái lại Dì có vẻ buồn,
               thanh  xuân  dâng  cho  đất  nước  mà  chưa      lo lắng và như có cái gì làm Dì ray rứt. Tôi
               được đền bù gì cả ngoài mối tình buồn làm        hiểu  nỗi  lòng  của  người  mẹ  khi  con  mình
               hành trang nơi trận tuyến.                       dấn thân vào nguy hiểm để lo gia đình.
                                                                Gặp lại Tường tôi phân vân khó xử vì phải
                   Sáng hôm sau khi tôi thức dậy một cảnh       trả  lời  về  sự  quyết  định  của  mình.Tôi  cố
               tượng khiến tôi kinh hoàng ngỡ mình đang         tránh mặt Tường nhưng anh đâu dễ tha cho
               trong giấc chiêm bao. Một vùng nước trắng        tôi, buổi tối nhân lúc mọi người không để ý
               xóa mênh mông ngập tràn cả thôn xóm. Thì         anh nắm tay tôi hỏi:
               ra đây là “bí mật” mà chị Hường nói  khi tôi     -  Em đã suy nghĩ kỹ chưa? Trả lời anh đi,
               mới đến. Mực nước dâng cao lên sát mí nhà        anh nôn nóng lắm rồi.
               sàn  của  Dì  tôi,  các  nhà  chung  quanh  đều   Thật  khó  xử  cho  tôi,  tôi  gỡ  tay  anh  ra  và
               như thế. Dì tôi bảo đây là chuyện mà hàng        nói:
               năm  dân  chúng  vùng  nầy  phải  chịu  đựng,    -  Anh cho em chút thời gian đi. Em muốn
               nhưng  khi  mực  nước  rút  xuống  thì  tất  cả   suy  nghĩ  thật  chính  chắn  rồi  mới  trả  lời
               trở lại bình thường tuy có những thiệt hại       anh.  Dù  sao  anh  vẫn  là  người  anh  mà  em
               vật chất.                                        rất mến thương.
                                                                Tường thở dài buồn bã:
                                                                -  Em sắp về nhà rồi anh không sốt ruột sao
                                                                được. Biết đâu khi em về thành phố vui vẻ,
                                                                có nhiều bạn bè nên chẳng còn nhớ gì tới
                                                                anh.
                                                                -  Không đâu, em đã lớn, biết phân biệt mọi
                                                                việc tốt xấu chớ không phải là trẻ con nữa.
                                                                Em hứa sẽ trả lời anh sớm.
                                                                    Đến  kỳ  hạn  tôi  phải  trở  về  nhà.  Mực
                                                                nước sông vẫn chưa rút xuống, Dì tôi ngõ ý
                                                                muốn tôi ở chơi thêm nhưng tôi bỗng thấy
               Mùa nầy tôm, cá từ Biển Hồ trên Nam Vang         nhớ nhà, tôi muốn rời nơi đây sớm để tâm
               theo dòng nước lũ đổ về đầy sông nên đó          trí  được  bình  tĩnh,  để  suy  xét,  để  có  thời
               cũng  là  niềm  an  ủi  cho  họ.  Nhà  nào  cũng   gian phán đoán tình cảm của mình.


                   352
   349   350   351   352   353   354   355   356   357   358   359