Page 350 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 350
sống khó khăn…phải thông cảm cho họ
thôi.
Chị Hường vừa ra trường, nhận Sự Vụ
Lệnh đi dạy học ở Long Xuyên (An Giang)
nên chị thu xếp lên đường sớm để tìm chỗ
ăn, ở cho tương lai. Thúy Hạnh không hợp
với tôi lắm nên ít chuyện trò với nhau, bé
Lan thì quá nhỏ nên ngoài dì ra tôi chỉ có
anh Tường quan tâm và chăm sóc tôi.
xanh, vải lãnh đen, vải sọc xà rong, và các
Một hôm anh Tường dẫn về nhà một thứ khác cũng là những loại hàng thường
người lính trẻ tên Minh Hiền. Anh là bạn thấy ở các chợ của Việt Nam thôi. Đặc biệt
học ngày trước của anh Tường và gia đình giữa chợ là một hàng rào bằng cây, cao
anh cũng ở gần đây. Người thanh niên có khoảng trên dưới một mét, có thể bước
dáng cao gầy, có đôi mắt sáng với mái tóc qua, lại được. Anh Hiền cho biết đó là lằn
ngắn, gương mặt khôi ngô dày dạn phong ranh biên giới, nửa chợ bên kia là của
sương đã chiếm được cảm tình tôi ngay từ Campuchia, nửa chợ bên nầy của Việt Nam.
buổi đầu. Tôi không biết tôi thích Hiền vì Sự mua bán, đổi trao chỉ được diễn ra trong
anh là bạn của anh Tường hay vì một ý do khu chợ thôi nếu bước sâu vào trong ranh
gì khác, chỉ biết tôi có nhiều thiện cảm với giới sẽ bị đối phương bắt giữ ngay.
Hiền. Những ngày Minh Hiền lui tới nhà dì,
tôi được biết về anh nhiều hơn. Hiền hiện là Ôi! Tôi thật sự thất vọng vì tôi nghĩ rằng
Trung úy thuộc Sư Đoàn 9 Bộ Binh đóng đường ranh biên giới phải là cái gì thật to
quân ở Sa Đéc, đang về phép thăm gia đình. lớn, thật kiên cố để ngăn ngừa ngoại bang
Ba anh không còn, mẹ anh có mảnh vườn xâm lấn lãnh thổ, giống như Vạn Lý Trường
và tiệm tạp hóa đủ nuôi hai cậu em trai của Thành của Trung Hoa mà tôi được thấy
anh còn đi học. Hiền nói năng hòa nhã, lịch trong phim vậy.
sư, tế nhị và nét phong trần của anh rất dễ Anh Hiền không đoán được ý nghĩ trong
lấy cảm tình của người đối diện. Tôi quen đầu tôi, có lẽ anh đã quen sống nơi đây từ
anh chưa lâu nhưng chúng tôi thấy như bé nên không ngạc nhiên gì cả.
thân thiết với nhau tự thuở nào. Những Thấy tôi không mua sắm gì nên anh dẫn tôi
ngày anh Tường theo đoàn buôn đi xa, có về bằng con đường tắt trên ruộng. Mùa nầy
khi 2,3 ngày mới về, Hiền thường đến chơi lúa lên tươi tốt như giải lụa màu xanh
và dẫn tôi đi xem phong cảnh nơi quê mênh mông, bát ngát. Mây trắng bồng bềnh
hương anh. Có lần Hiền ngõ ý dắt tôi đi trôi về một phương xa nào, trên lưng chừng
“Chợ Trời Biên Giới”. Tôi rất muốn biết nơi trời từng đàn chim đang luân vũ, tiếng gió
đó ra sao, họ buôn bán, trao đổi hàng hóa ngàn rì rào thở than cùng sông núi…Tôi
thế nào nên sốt sắng nhận lời đi ngay. Đến như ngây như dại, mê man trước vẻ đẹp
nơi tôi rất thất vọng vì nó không giống như thiên nhiên đó.
những gì tôi từng nghĩ trong đầu.
Qua khỏi khu ruộng Hiền đưa tôi sang
Đó chỉ là một khu chợ nhỏ, không rộng con đường khác, một con đường đất bằng
lớn, không tấp nập như những chợ của ta. phẳng còn in dấu ngựa và xe hai bánh. Đến
Hàng hóa thì tầm thường như: dầu gió một tảng đá lớn anh dừng lại bảo tôi:
348