Page 348 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 348

-  Em cứ ở lại chơi lâu lâu rồi sẽ biết. Bí mật
                                                                mà, không cho em biết bây giờ đâu.
                       M                                        - Em được phép ở lại chơi một tháng, liệu bí
                                ỗi lần nhìn hình ảnh bão lụt
                                ở miền Nam Việt Nam; nhất
                                                                mật đó có được giải đáp không?
                                là nơi gần biên giới với một
               vùng nước mênh mông trắng xóa, làm ngập          Chị  đưa  mấy  ngón  tay  tính  toán  lẩm  bẩm
                                                                rồi nói:
               chìm bao nhà cửa, ruộng vườn, gia súc lẫn        -  Được chứ, khoảng ba tuần nữa em sẽ biết
               cỏ cây hoa lá, lòng tôi chợt nghe chua xót,      thôi.
               ngậm  ngùi  nhớ  về  nơi  đó,  nơi  tôi  có  một   Tôi  cảm thấy sợ  sệt, bất  an vì  chỗ  nầy  kỳ
               trời  kỷ  niệm  dấu  yêu,  một  trời  buồn       quái, đầy bí hiểm nhưng cố làm ra vẻ thản
               thương chất ngất không bao giờ có thể lãng       nhiên vì sợ bị chê là đứa nhát gan.
               quên…                                                Dì  tôi  có  bốn  người  con:  anh  Thiên
                       Tôi  có  một  người  Dì  bà  con  lấy    Tường, chị Cẩm Hường, Thúy Hạnh và Ngọc
               chồng  xa  xứ  nên  chưa  từng  gặp  mặt.  Vào   Lan là cô gái út mới 10 tuổi. Chồng dì mất
               năm tôi 18 tuổi Dì bỗng xuất hiện với người      đã 8 năm rồi. Anh Tường là con trai lớn và
               con gái 21 tuổi tên Cẩm Hường đang theo          duy nhất  nên  được miễn  dịch  vì  lý do  gia
               học trường Sư Phạm tại Vĩnh Long. Tôi và         cảnh. Anh lo về tài chánh trong gia đình, hai
               chị  Hường  quen  thân  nhau  nhanh  chóng.      chị  Hường,  Hạnh  được  gửi  đi  học  xa  nhà
               Chị mời chúng tôi xuống quê chị chơi nếu         nên rất tốn kém, nghỉ hè họ mới được trở
               có dịp và cơ hội đó đã đến với tôi vào cuối      về nhà. Thật là  một gánh nặng cho người
               mùa hè năm ấy.                                   thanh niên mới 25 tuổi đời. Tôi lấy làm tiếc
                       Nơi Dì ở là một làng quê thuộc quận      cho anh Tường, một thanh niên khỏe mạnh,
               Tân Châu tỉnh Châu Đốc, gần sát biên giới        tuấn tú, hoạt bát lại chôn cuộc đời nơi heo
               Miên-Việt. Tôi được biết qua vài tỉnh miền       hút  nầy.  Những ngày  ở  đây tôi  được anh
               Tây nhưng chưa  bao  giờ  nhìn thấy những        hướng dẫn đi chơi nhiều lần và được nghe
               căn  nhà  như  ở  đây.  Nhà  cất  trên  nền  sàn   tâm sự của anh.
               cao  chừng  hai  mét,  mỗi  nhà  đều  có  bậc        Anh  đã  học  xong  Tú  Tài  2,  tuy  được
               thang đi lên giống như leo lên lầu.              miễn dịch nhưng anh không xin làm việc ở
                       Ở miền rừng núi đồng bào Thượng
               cất  nhà  như  thế  để  tránh  hổ,  báo,  chó  sói
               vào nhà nhưng ở đây…chung quanh là sông
               nước, đồng ruộng, cây cối xanh tươi sao có
               chuyện lạ lùng như vậy? Tôi không khỏi tò
               mò, hiếu kỳ vội hỏi chị Hường:
               -  Chị ơi, sao người ta cất nhà cao như vậy?
               Chắc sợ cọp vào nhà ban đêm hả?
               Chị Hường vốn vui tính và tinh nghịch, chị
               mỉm cười bảo tôi:



                  346
   343   344   345   346   347   348   349   350   351   352   353