Page 344 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 344

ngã xuống giữa sa trường vì non sông, vì tổ
                 Ngã Ba Tháp, Kiến Hoà
                                                                quốc.    Ôi!  Còn  nỗi  đau  đớn  nào  hơn?  Mái
                                                                tóc dài liêu trai của nàng rối bời tơi tả, đôi
                                                                mắt đỏ ngầu vì luyến thương hay uất hận?
                                                                Đôi vai gầy run từng chập theo tiếng khóc
                                                                bi  thương  với  những  lời  kể  lể  thiết  tha
                                                                thống hận.
                                                                    Tôi không biết dùng lời gì để an ủi Chi
                                                                vì giờ phút nầy có lẽ  nước mắt là liều thuốc
                                                                tốt nhất làm vơi bớt đớn đau của nàng. Tôi

                   Nhưng sự thật vẫn là sự thật, chồng tôi      chợt thấy thương và thông cảm cho những
               nói anh ấy đã đi rồi. Tôi không cầm được         người mẹ, người vợ, người yêu của chiến sĩ
               nước mắt, lòng ngậm ngùi thương xót cho          VNCH  đã  phải  gánh  chịu  nỗi  đau  đớn  tột
               một người bạn của chồng mình. Những giọt         cùng  nầy.  Không  biết  có  bao  nhiêu  người
               nước  mắt  nầy  tôi  khóc  không  những  cho     vợ trẻ cùng cảnh ngộ với Chi bây giờ?
               riêng anh mà tôi khóc cho cả một thế hệ trẻ      Tôi thờ thẩn rời nhà Chi đi lang thang dọc
               đau  thương  của  chúng  tôi.  Những  người      theo bờ sông Hàm Luông. Chiều xuống thủy
               thân, những người bạn chung quanh tôi dù         triều  dâng  cao,  dòng  sông  lặng  lẽ  trôi  xa
               trai hay gái đang ở lứa tuổi đôi mươi, đang      hun       hút
               độ  thanh  xuân  nhưng  không  thể  tìm  thấy    không  biết
               mùa xuân giữa thời binh đao khói lửa. Tôi        chảy  về  tận
               về đây không bao lâu nhưng nhận ra được          phương
               không khí chiến tranh bao trùm thành phố.        nào?  Dòng
               Cuộc sống hồi hộp, lo lắng, phòng bị hằng        sông      sâu
               ngày làm tôi muốn nghẹt thở.                     thẳm  mênh       Đường cặp sông Hàm Luông
                   Bên  hàng  xóm  tôi  có  một  cô  giáo  trẻ,   mang  buồn
               xinh  đẹp,  tóc  dài  da  trắng,  người  mảnh    như      cũng
               khảnh mang dáng dấp liêu trai, cô tên Kim        cảm thông tâm trạng đau thương cho người
               Chi.  Những  lúc  buồn  tôi  hay  sang  hàn      góa  phụ,  cho  tuổi  trẻ  hôm  nay,  cho  cuộc
               huyên cùng Chi.  Thỉnh thoảng tôi bắt gặp        chiến dai dẳng nầy không biết bao giờ mới
               cô  nàng  đi  cùng  một  anh  Trung  Úy  Biệt    chấm dứt!
               Động Quân trẻ, rất đẹp trai tên Long. Chẳng          Về sống nơi đây chưa được bao lâu mà
               bao lâu hai người cưới nhau. Tôi rất mừng        tôi  phải  chứng  kiến  nhiều    cảnh  đau
               và  cầu  mong  cho  họ  được  hạnh  phúc  đến    thương,  tàn  khốc  của  chiến  tranh.  Hằng
               suốt cuộc đời.  Sau tuần trăng mật chàng ra      đêm  tôi  thường  cầu  nguyện  xin  Chúa
               đi  biền  biệt…  Chi  dù  sống  đời  chinh  phụ   thương xót, cứu giúp dân tộc đáng thương,
               nhưng cũng cảm thấy hạnh phúc vì đứa con         bất hạnh của tôi.  Chồng tôi mỗi ngày phải
               trong bụng.                                      đi công tác xuống các quận, cứ mỗi lần anh
                   Rồi vào một buổi chiều cuối năm âm u,        ra  khỏi  nhà  là  tôi  cầm  xâu  chuỗi  lên  đọc
               lạnh lẽo người ta đã đưa về cho nàng chiếc       kinh cầu xin bình an cho chuyến đi của anh.
               quan  tài  của  người  thương  mà  nàng  mỏi     Có  một  lần  khi  đọc  xong  một  chuỗi  kinh,
               mắt chờ trông. Thế là hết, bao nhiêu mộng        đáng lý tôi ngưng lại nhưng không hiểu sao
               ước  tan  tành,  đổ  vỡ.  Chi  gào  thét,  vật  vã   lòng  tôi  cứ  bồn  chồn  xốn  xang  không  an
               điên cuồng bên quan tài người đã anh dũng        tâm. Thế là tôi cầm xâu chuỗi lên đọc tiếp,



                   342
   339   340   341   342   343   344   345   346   347   348   349