Page 349 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 349

các  công  sở  vì  lương  không  đủ  trang  trải   âm  vang  rầm  rầm  rì  rì,  dòng  sông  quê
               cho  gia  đình.  Anh  theo  bạn  bè  đi  buôn    hương  anh,  dòng  sông  nầy  chắc  đã  nhiều
               những  chuyến  “hàng  lậu”  từ  Campuchia        lần đưa đón anh qua, lại với những chuyến
               vượt qua biên giới về Việt Nam. Hàng lậu có      buôn âm thầm. Chợt đâu đây có giọng hát
               nghĩa là trốn đóng thuế, đi qua bằng đường       huyền hoặc, đầy ma lực của Lệ Thu từ máy
               rừng hay đồng ruộng tránh gặp Quan Thuế.         hát nhà ai loáng thoáng bên tai:
               Nếu  hàng  đi  trót  lọt  sẽ  có  lời  thật  nhiều,   “Chiều  buồn  len  lén  tâm  tư,  mơ  hồ  nghe  lá
               nếu bị Quan Thuế bắt gặp phạt nặng thì lỗ        thu mưa.
               to, xem như một canh bạc.                        Dạt dào tựa những  âm xưa, thiết tha ngân
                                                                lên lời xưa.
                                                                 …Lòng cuồng điên vì nhớ. Ôi đâu người, đâu
                                                                ân tình cũ?”

                                                                Tường đưa mắt nhìn tôi:
                                                                -  Em có nghe bài hát đó không?
                                                                -  Dạ có. Không ngờ ở miền quê như vầy mà
                                                                người ta cũng biết hưởng thụ quá nhỉ?
                                                                Tường cười:
                                                                -  Tuy là vùng quê nhưng họ không nghèo
                 Cận cảnh buôn lậu biên giới miền Tây
                                                                đâu. Một em bé 12-13 tuổi cũng kiếm được
                                                                tiền dễ dàng. Chỉ cần nó ôm một bao thuốc
                   Có  lần  Tường  dẫn  tôi  đi  chơi  quanh    lá thơm hay một bao thuốc Tây qua được
               trong  làng.  Một  buổi  trưa  vùng  quê  miền   lằn ranh biên giới là kiếm khá tiền rồi.
               biên  giới  êm  ả,  có  tiếng  chim  ríu  rít  trên   -  Thật vậy sao?
               cành, tiếng lá xạc xào trở mình trong nắng,      Anh gật đầu, anh đã đưa tôi từ ngạc nhiên
               tiếng ru trẻ thơ hòa theo nhịp võng đưa kẽo      nầy  đến  ngạc  nhiên  khác.  Ở  đây  đầy  bí
               kẹt nghe buồn man mác…                           hiểm,  tôi  bắt  đầu  thấy  lạnh  xương  sống.
                                                                Tường như đọc được ý nghĩ trong đầu tôi
                   Tôi  không  nhận  thấy  bóng  dáng  chiến    nên hỏi:
               tranh  nơi  đây  dù  đang  trong  thời  kỳ  loạn   -  Anh cũng là người đi “buôn lậu” như họ
               lạc.  Bằng  giọng  trầm  trầm  anh  kể  cho  tôi   vậy, em có sợ và khinh anh không?
               nghe  về  những  chuyến  đi  buôn,  có những     Tôi an ủi anh:
               lúc  nguy  hiểm  trùng  trùng,  có  những  lần   -  Không đâu, chính anh cũng biết việc làm
               êm  xuôi  trót  lọt…  Nét  mặt  anh  lộ  vẻ  đăm   ăn của mình không được tốt nhưng vì hoàn
               chiêu, nhiều suy tư. Tôi tuy có ái ngại cho      cảnh  mà.  Anh  sẽ  thực  hiện  được  ước  mơ
               anh  nhưng  tôi  biết  anh  không  còn  sự  lựa   của mình sớm thôi. Hy vọng lần sau em đến
               chọn khác. Anh nói:                              thăm gia đình anh, anh là một ông chủ tiệm
               -  Anh hy vọng kiếm kha khá tiền, anh sẽ ra      gì đó.
               tỉnh mở một tiệm chụp hình vì anh rất đam        Anh dẫn tôi ra về, tôi để ý quan sát chung
               mê  nghệ  thuật  hội  họa,  chỉ  cần  đủ  nuôi   quanh. Người dân ở đây có vẻ sung túc, đầy
               sống gia đình là được. Nhiều lúc anh cũng        đủ vật chất qua cách ăn mặc, qua nếp sống,
               cảm thấy xấu hổ với bạn bè vì việc làm ăn        qua những gương mặt bình thản vô tư, như
               của mình.  Nói xong anh hướng mắt nhìn ra        anh Tường nói phần lớn họ cũng buôn bán
               xa  xa  trông  thật  buồn  bã,  đáng  thương.    như anh. Tôi thở dài, không biết mình nên
               Ngoài kia dòng sông đang cuồn cuộn chảy,         vui  hay  buồn.  Đất  nước  chiến  tranh,  cuộc


                                                                                                       347
   344   345   346   347   348   349   350   351   352   353   354