Page 352 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 352

Tường nhăn nhó phân trần:                        -  Bà con xa lắm, mẹ em và mẹ anh cũng chỉ
               -  Không  phải  mẹ  anh  ích  kỷ,  nhỏ  nhặt  gì   là bạn bè thôi. Tại sao anh và em không thể
               nhưng anh không muốn mẹ tò mò…                   yêu  nhau  chứ?  Tuyết  Như,  hôm  nay  anh
               -  Tò mò việc gì? Anh chưa từng mua quà          phải lấy hết can đảm mới dám nói với em là
               cho người trong gia đình à?                      “Anh  yêu  em”.  Anh  đã  thấy  mến  em  ngay
               -  Chuyện nầy anh sẽ nói cho em nghe sau.        khi vừa gặp mặt. Anh không thể im lặng để
               Em mở ra xem coi có thích không?                 nhìn em yêu người khác.
               Tôi nghe lời anh mở gói quà. Trong đó có:        Tôi  nghe  như  sét  đánh  ngang  tai,  anh  nói
               2 xấp vải lụa bông của Pháp loại vải đắt tiền    gì? Anh yêu tôi sao? Trời ơi! Không thể nào
               và đang thịnh hành ở Việt Nam, 1 chai nước       như thế.  Tôi cố lấy bình tĩnh vì tôi biết lòng
               hoa  Chanel  #5  và  2  cây  son  môi  L’oréal   Tường đang rối loạn:
               màu  hồng  (vào  thời  nầy  tại    Campuchia     -  Anh  Tường,  hãy  nghe  em  nói.  Thật  sự
               hàng hóa của Pháp rẻ hơn bên Việt Nam).          chúng ta chỉ là họ hàng rất xa, đúng ra nếu
               Anh chọn quà đúng tâm lý một cô gái mới          chúng  ta  yêu  nhau  cũng  không  có  tội,
               lớn nên tôi rất cảm động và rối rít cám ơn       nhưng  việc  nầy  đến  quá  bất  ngờ  với  Như
               anh.  Tôi  nhìn  Tường,  mặt  anh  lộ  vẻ  vui   nên  anh  cho  em  suy  nghĩ  lại,  xét  lại  lòng
               mừng hơn cả tôi.                                 mình rồi mới trả lời anh nhé!
                                                                -  Ờ, anh chờ câu trả lời của em.
                   Sau  bữa  cơm  tối  Tường  rủ  tôi  đi  dạo   Tôi không dám ngồi lâu hơn nữa nên đứng
               cùng  anh.  Hai  đứa  lang  thang  trên  con     lên:
               đường nhỏ dọc bờ sông, thật lâu sau chúng        -  Thôi mình về đi anh.
               tôi tìm được một băng ghế gỗ dưới tàng cây       Tôi  ngước  nhìn  lên,  vầng  trăng  đã  ở  giữa
               nên cùng ngồi xuống đó. Tường bỗng cởi áo        đỉnh trời, đêm xuống lâu rồi, cả khung trời
               khoác  của  anh  khoác  lên  vai  tôi.  Trời  sắp   mờ mịt mù sương, gió biên thùy chợt làm
               sửa vào Thu, cơn gió đêm mang chút se se         tâm  tư  tôi  buốt  giá.  Những  lời  nói  của
               lạnh từ bên kia biên giới đưa về.                Tường  như  từng  tiếng  đàn  gõ  nhịp  trong
                                                                tim  tôi,  tôi  không  biết  được  cảm  giác  của
               Trăng hạ tuần đã lên tự lúc nào ở cuối chân      mình lúc đó ra sao.
               trời,  ánh  sáng  nhạt  nhòa,  bàng  bạc  mong       Đêm  ấy  tôi  không  thể  nào  ngủ  được.
               manh  không                                      Hình ảnh chiếc cầu lẻ loi nằm gần biên giới
               đủ  soi  rõ                                      với  dòng  nước  mênh  mang  chảy,  với  mây
               gương  mặt                                       trời thênh thang, với không gian bát ngát.
               Tường      lúc                                   Hình ảnh tôi và Minh Hiền đi bên nhau trên
               đó nhưng tôi                                     cánh  đồng  xanh  biếc,  đôi  mắt  u  ẩn  buồn
               đoán     chắc                                    cùng  giọng  ca  nồng  ấm  của  anh.  Rồi  hình
               anh      đang                                    ảnh của Thiên Tường lại lồng lộng hiện ra
               căng  thẳng                                      với gương mặt thanh tú, với nụ cười ngọt
               vì  giọng  nói                   Ngắm trăng      ngào, trìu mến…
               run run:                                         Tất cả quay cuồng, hỗn loạn, không thứ tự
               -  Như à, anh tặng quà cho em không phải         cứ hiện ra trong đầu tôi làm tôi lên cơn sốt.
               vì…Như  là  em  gái  của  anh  mà  anh  nghĩ     Tôi mê man, chập chờn vào giấc ngủ.
               mình tặng quà cho… bạn gái.                          Khi có tiếng gọi của Dì và Tường tôi mới
               -  Ơ, cái anh nầy. Anh nói gì vậy? Chúng ta là   mở mắt ra nhưng không thể ngồi dậy nổi,
               bà con mà.                                       tôi  thật  sự  ngã  bịnh  rồi.  Tường  lo  lắng,



                   350
   347   348   349   350   351   352   353   354   355   356   357