Page 362 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 362
Băng Thanh bật cười thành tiếng: phải rụt rè, nghĩ vậy tôi tỉnh bơ dơ tay ra
- Gớm cái con này, mày còn hơn Tào Tháo trước:
ấy, cười mày cũng nghi, tao làm cái gì mà - Rất hân hạnh được biết Trung úy.
gian chứ? Một bàn tay rất ấm nắm nhẹ tay tôi kèm
Tôi lườm nó: theo một ánh mắt tình tình, một nụ cười
- Làm gì thì mày biết, đừng để tao bắt quyến rũ, nụ cười mà tôi đã chấm điểm
được tẩy của mày đó. mười:
Tôi còn đang định chì chiết con nhỏ - Phải nói người hân hạnh là tôi mới đúng
Thanh một hồi nữa thì Trà đã vào tới: hơn.
- Không biết tiện nội đã phạm lỗi gì mà để
cô nương phải nổi cơn tam bành lục tặc Kể từ sau lần gặp gỡ đó, và thêm vài lần
lên như vậy? sau này nữa, tôi hiểu ra rằng tín hiệu từ
- Đâu dám. Cặp đôi của cậu hợp lại thì tớ trái tim tôi phát ra đã gặp được đúng tần
thua là cái chắc, hai người đánh một số nó cần. Và mùa Xuân năm đó tôi đã tìm
chẳng chột thì cũng què, tớ cô đơn có một được điểm tựa của đời mình.
mình, đâu dám đấu lại người có đôi có cặp
chứ. Thôi tớ về đây, hôm nay đành nhịn Chấn là lính tác chiến nên thời gian ở gần
một chầu sữa cacao vậy. nhau không nhiều, nhưng những lần bên
Trà cười: nhau chúng tôi thật hạnh phúc. Anh kể tôi
- Khoan đã, đi đâu mà vội, cậu không phải nghe về gia đình anh, quê anh ở miền Bắc,
nhịn đâu, chầu cacao hôm nay tớ đãi, lại năm 54, cả gia đình di cư vào Nam và cha
đây tớ giới thiệu với cậu một người bạn anh chọn Vĩnh Long làm nơi lập nghiệp.
của tớ, Trung Úy Vương Ngọc Chấn, rất bô
trai và cũng rất ga lăng, và đây là Thy Hạ Rồi một thời gian sau cha mất đi, còn lại
cô bạn xinh xinh rất thân của bà xã tao. mẹ, bà tần tảo bán buôn nuôi bốn con nên
Hai người làm quen nhau nhé. người. Khi lớn khôn, các con xa dần. Anh
Hai đi lính đóng quân ở miền Trung, chị
Nói xong, Trà nhích người sang một bên Ba lập gia đình theo chồng về Rạch Giá,
để lộ ra phía sau anh, một người lính thân anh Tư học trên Saigon, ra trường lấy vợ
hình cao ráo, khuôn mặt hơi sạm nắng với ở luôn trên thành phố không về quê nữa,
cặp mắt sáng có một ánh nhìn lạ lạ, tình chỉ còn anh ở với mẹ, nhưng rồi cuối cùng
tình làm sao, ẩn dưới đôi lông mày rậm. anh cũng vẫn phải nhập ngũ vào quân đội
Chiếc mũi cao thẳng nằm trên cái miệng như bao thanh niên khác ở tuổi đăng lính.
hơi rộng, đang cười phô ra một hàm răng Anh chọn binh chủng Biệt Động Quân,
trắng đều như hạt bắp. Nụ cười này nếu là một trong những binh chủng thiện chiến
của người quen chắc tôi phải thốt lên: của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà để thỏa
“Trời ơi, sao lại có nụ cười quá đẹp, quá mãn chí tang bồng hồ thỉ của người trai
quyến rũ như thế chứ!”. Ai dè từ nãy giờ đất Việt.
thấy anh ta đứng sau lưng Trà, tôi lại cứ Đáp lại tôi
ngỡ là khách hàng chờ gọi đồ ăn, thế có cũng thủ
chết không chứ. Nhưng chẳng sao vì tôi thỉ kể cho
nghĩ mình chưa nói hay làm điều gì thất anh nghe
thố để phải xấu hổ trước mặt một người tiểu sử đời
khác phái và xa lạ như anh ta. Vậy có gì để mình.
360