Page 367 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 367

vị  của  ngày  xưa  nữa,  không  phải  vì  nó      cho  báo,  vì  sợ  trên  đường  di  chuyển  từ
               không ngon mà vì thời gian không còn là            Saigòn về Vĩnh Long vào thời điểm đó rất
               thời gian của ngày đó, nhất là con người           không có an ninh. Rốt cuộc chỉ còn mình
               cũng không còn là người của lúc bấy giờ            mẹ  ở  nhà.    Anh  đang  bối  rối  không  biết
               nên khó trách có những đổi thay.                   tính sao, bỏ mẹ đau ốm ở nhà một mình
               -   Anh  nói  chỉ  đúng  một  nửa  thôi.  Có       anh  không  đành,  còn  không  trở  lại  trình
               những  chuyện  cần  đổi  thay  thì  phải  đổi      diện  đơn  vị  anh  sẽ  bị  khép  tội  đào  ngũ,
               thay,  nhưng  có  những  chuyện  muốn  đổi         đây là điều không bao giờ anh muốn làm
               thay  không  dễ  và  có  thể  không  bao  giờ      cả,  đang  lúc  tiến  thoái lưỡng  nan  thì  mẹ
               muốn đổi thay hết.                                 gọi anh vào bên giường, mẹ vừa nói, vừa
               -  Thí dụ?                                         khóc:
               Tôi nhìn thẳng vào mắt Chấn, giọng trầm            -  Chấn à, con đã biết hoàn cảnh gia đình
               xuống:                                             của  mình  rồi  đó.  Mẹ  đau  lắm,  buồn  lắm
               -  Là em.                                          khi nghe tin anh Hai con tử trận, mẹ nhớ
               Sau câu trả lời của tôi sẽ là một khoảng im        nó lắm. Mẹ cũng không muốn anh Tư con
               ắng  đến  ngột  ngạt,  nếu  không  có  tiếng       về,  đường  xá  vừa  xa  xôi  vừa  nguy  hiểm,
               nhạc  nhè  nhè  vang  lên  trong  căn  phòng       còn chị Ba con cũng không thể bỏ chồng
               nhỏ bé này làm dịu đi. Chấn ngồi im nhìn           con  mà  về  với  mẹ.    Rồi  ngay  cả  con,  mẹ
               tôi, ánh mắt của anh lúc này không còn vẻ          cũng không muốn vì mẹ mà con mang tội
               tình tứ ngọt ngào nữa mà nó như chứa cả            đào  ngũ,  để  cái  nhục  cho  ông  bà  tổ tiên.
               một sự đau khổ không nói thành lời, một            Thôi thì mẹ tính thế này. Con có nhớ con
               lúc sau, anh khẻ hắng giọng:                       bé  Mai,  con  nhỏ  mồ  côi  mẹ,  ở  cùng  xóm
               -  Thy Hạ này, anh biết, dù em nói là em           mình cách đây hai căn không? Con bé vừa
               không giận anh, nhưng trong cái đầu nhỏ            xinh xắn lại vừa ngoan ngoãn đảm đang.
               bé  kia  của  em  nó  đang  chứa  biết  bao
               nhiêu thắc mắc cần được giải thích, mà chỉ         Thời gian các con xa nhà, những hôm mẹ
               có anh mới là người có thể giải đáp một            bị  trở  trời  trái  nắng  đều  nhờ  con  bé  lo
               cách  tường  tận  cho  em  những  thắc  mắc        lắng đỡ đần cả.  Cái ơn ấy mẹ giờ già cả lại
               này mà thôi.                                       ốm  đau,  quặt  quẹo  như  thế  này  làm  sao
               Em  muốn  nói  là  em  không  cần  sao.  Em        trả được. Nếu con thương mẹ thì con thay
               không cần nhưng anh cần, anh cần nói rõ            mẹ trả ơn cho người ta, con lấy con bé đó
               tất cả để em có thể hiểu rõ anh hơn cũng           làm vợ, để khi con vắng nhà, mẹ có người
               như  để  tâm  hồn  em  sẽ  thanh  thản  hơn        hủ  hỉ, chăm nom lúc  ốm đau bệnh hoạn.
               trước khi chúng mình rời khỏi đây.                 Mai này, mẹ có chết cũng được nhắm mắt
               Thy  Hạ  ơi,  chắc  em  đã  nghe  nói  anh  lập    vì mẹ đã lo được cho con có một gia đình
               gia  đình  trước  khi  chính  quyền  mới  này      rồi.  Đó là tất cả những gì mẹ muốn nói với
               vào chiếm miền Nam phải không?                     con.  Mẹ không ép con phải lấy người con
               Đúng đó Hạ ạ.  Sau khi từ giã em, anh trở          không  yêu,  nhưng  trong  hoàn  cảnh  này,
               về  thăm  mẹ  sau  đấy  mới  trở  ra  đơn  vị,     mẹ chỉ biết trông vào con.
               nhưng  khi  về  nhà  thì  anh  được  biết  anh
               Hai anh đã tử trận tại miền Trung và cũng          Mẹ đã nói như vậy, mẹ không ép, nhưng
               chưa tìm được xác, mẹ anh buồn mà trở              phận làm con, bên tình, bên hiếu anh phải
               bệnh.  Chị Ba theo chồng đi xa cũng không          làm  sao?  Em  biết  không,  sau  đám  cưới,
               ai báo được tin, còn anh Tư thì mẹ không           chính cô ấy đã là người chăm sóc cho mẹ



                                                                                                       365
   362   363   364   365   366   367   368   369   370   371   372