Page 416 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 416

Có  ai  đi...  (tè)  về  phía  hàng  cây...  Mời  vô      Lấy tay che miệng cười. Nàng tiếp:
               đây.... xử ný..."                                         -  Bạn em, nó lanh lắm! Nó quen với
                       Lão  không  ai  "thăm  nuôi".  Bạn  bè     lối đi buôn lậu, trong chính sách "cấm chợ
               chia sẻ một  góc nhọn đường tán, một  chút         ngăn sông", đút lót, hối lộ, chung trạm, v.v...
               xíu muối mè, vài giọt nước tương (xì dầu),         Vô đây, nó biết cách "chi" cho cán bộ quản
               vài viên thuốc Tylenol khi Lão bị cảm. Lão         giáo.
               cảm  ơn!  Nước  mắt  Lão  chảy!  Không  tủi        Lão nhìn Nàng không chớp mắt! Xúc động:
               thân mà xúc động nhìn bạn tốt từ tâm, thấm                - Cảm ơn Em! Vất vả cho em quá!
               tình "huynh đệ chi binh" "Tù lao chi tình"!        Lão đưa tay muốn vuốt tóc, an ủi. Nàng vội
                       Sáu  tháng!  Dời  trại  vô  Đồng  Ban.     né tránh. Mắt nhìn sang bên cạnh! E dè!
               Khu rừng hoang. Chặt  cây làm  nhà. Trồng                 - Anh! Coi chừng bạn em, nó về mét
               bo  bo.  Trồng  khoai  mì!  Đốn  gỗ  cho  Ban      với...
               Quản  Trại  chở  đi  bán....  "Cái  khó  ló  cái          Lão sốt ruột, nghi ngờ:
               khôn"! Các bạn đã nghĩ ra cách làm bánh mì                - Mét với bạn  trai, với chồng em hả?
               bằng khoai mì. Một "đặc sản" điểm tâm và                  - Anh! Nghĩ... tào lao! Em hổng có!
               "bổ sung" (bổ túc) vào các bữa ăn khô khan,        Em hổng có! Em chưa có ai! Có ai mà dám
               "nhạt nhẽo"! Gọi là được "bồi duỡng"!              thương em?
               ...                                                       - Vậy chớ, em sợ bạn em mét với ai?
                       Nàng  lại  đến  thăm!  Lão  sững  sờ!             - Còn ai ngoài Ba em! - Nàng nhanh
               Làm  sao  Nàng  biết  Lão  đang  "học  tập"  ở     nhẩu đáp - Má em rất thương... anh. Má nói
               đây. Một nơi "vùng sâu, vùng xa - thâm sơn         chỉ chọn có một mình anh thôi!
               cùng  cốc"  nếu  không  muốn  nói  là  "rừng              - Còn Ba? Ba cũng thương Anh mà!
               thiêng nước độc" như thế này!                             - Đúng rồi! Ba thương Anh, còn hơn
                       Nàng ngập ngừng  giải  thích: “  Anh       Má thương anh nữa!
               ngạc nhiên phải hông? Để em kể anh nghe...                - Vậy tại sao em sợ bạn em mét Ba.
                       Lão  cắt  ngang,  pha  trò:  “Ngày  xửa           -  Đố  anh  biết  tại  sao  không?  Nói
               ngày xưa có mụ bán dưa...”                         đúng, em thưởng cho...
                       Nàng ngút xéo Lão: “Anh này! Chọc                 Lão nôn nóng, lắc cánh tay Nàng:
               em hoài! Anh có biết không?”                              - Em nói đi! Tại sao?
                       - Hổng biết! Lão lại ghẹo.                 Nàng ởm ờ: “ Tại vì.... Tại vì. Nếu biết em
                       - Em có con nhỏ bạn, chồng nó, anh         đi  thăm anh, chắc chắn  Ba sẽ  kêu Má làm
               Gia, ở lô G, cùng cư xá Vĩnh Hội, nói là bạn       nhiều món... anh thích, gởi... cho Anh. Nặng
               thân của anh. Em đi theo nó. Nó đang ngồi          lắm! Em mang hổng nỗi!
               đằng kia kìa! Nó có Giấy Thăm Nuôi.                       Lão thở phào nhẹ nhõm:
               Nàng ngừng một chút để thở, đỡ mệt:                       - Em làm anh hết hồn! Cảm ơn Ba!
                       -  Đi  từ  Sài  gòn  đến  Tây  Ninh.  Từ   Cảm ơn Má!
               Tây  Ninh  đi  xe  than  vào  đây.  Đường  mưa            Nàng nhìn thẳng vào mắt Lão:
               trơn trợt! Xe bị lún sình. Bánh xe phải quấn,             - Hổng cảm ơn em sao?
               cột bằng dây xích sắt. Khói than mịt mùng!                Lão nhẹ nhàng xiết chặt vai nàng vào
               Quần áo, mặt mày ai cũng thành... bà Táo,          vai mình, nói thật nhỏ trên vành tai nàng:
               ông  Táo!  Hay  đúng  hơn,  như  con  lọ  nồi!            - Cảm ơn người anh... yêu!
               Ngon  lành  hơn,  dí  dỏm  hơn,  thành  "công             Hai tiếng đồng hồ nhanh chóng trôi
               chúa lọ lem" như em nè! Tới nơi, lau chùi,         qua! Lệnh xua đuổi tất cả:
               tẩy rửa hổng biết bao lâu mới tạm tạm thấy                Người ra về xót thương nuối tiếc
               cái dung nhan công chúa... Quận Tư nè!                    Kẻ ở lại xúc động não nề!



                  414
   411   412   413   414   415   416   417   418   419   420   421